Cả đám đang nói chuyện tới say mê thì có tiếng cửa sắt, là Ngũ Quân Cường dẫn người quay về, mấy tên này có vẻ sợ Ngũ Quân Cường, vội vàng trói Thai Bác Văn lại, nhưng bộ dạng không còn hung dữ nữa, nói nhỏ: “ Xin lỗi nhé huynh đệ, đừng sợ, chỉ cần trả tiền ông chủ Thượng, mọi người không muốn làm khó đâu.”
Thai Bác Văn lại quay về góc tường ngồi, Ngũ Quân Cường đi vào, quả nhiên là thần thông quảng đại, ví tiền, còn có thẻ ngân hàng, chìa khóa, đều lấy về rồi, nhưng di động và roi điện thì không lấy lại được nữa. Soái Lãng thấy thế là đủ rồi, lục ví lấy ra một tờ giấy vẫy vẫy, thẻ bảo quản và mật mã, có CMT là có thể ra ngân hàng lấy.
Ngũ Quân Cường ngồi trò chuyện một lúc, thấy Soái Lãng và mấy anh em kia ăn uống quen thuộc lắm rồi, liền yên tâm tin tưởng y cũng là người trong giới, nói trời muộn rồi, an bài ai vào việc nấy. Không lâu sau Đầu Trọc mang vào cái giường cơ động, bảo Soái Lãng đi ngủ, Thai Bác Văn không có đãi ngộ đó, chẳng những thế Ngũ Quân Cường trước khi đi còn đá cho vài cái ....
Lại thêm hơn một tiếng nữa trôi qua, bốn bề không còn tiếng người, chỉ có tiếng ô tô qua đường đằng xa, tiếng gió thổi ù ù, mấy tên trong phòng đều ngủ rồi.
Lại thêm hồi lâu nữa, ánh đèn ngoài cửa cũng tắt, Soái Lãng dựng lỗ tai lên, sau đó gọi khẽ: “Ông chủ Thai, lên giường nằm.”
“Không cần, không cần.” Thai Bác Văn từ chối.
Soái Lãng kệ hắn, kéo hắn lên giường, dây trói không dám cởi, sợ bị phát hiện thì phiền, đặt Thai Bác Văn nằm trên giường, Soái Lãng ngồi ở gần chỗ lò sưởi, nói nhỏ: “Kỳ thực hai chúng ta đều giống nhau, bị người ta bắt tới đây, chẳng qua tôi lừa ít hơn anh mà thôi ... Có cô Từ gì nhỉ, Từ Phượng Phi hay Từ Lệ Nhã, hay là tên khác?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT