“Đó gọi là sừng trâu cánh ve, hay còn gọi là cánh ve núi cát.” Cố đại sư không làm khó một cô bé, tiếp tục nói: “Cô xem đi, thế núi nơi đó tạo thành hình cánh ve, có câu long vô sa tắc cô, huyệt vô sa tắc hàn, cả nghĩa trang này chỉ có ở đó có long có sa, đạt tới gió không tán, chính là ‘linh khí sinh, tụ mà không tán’ như vị đại sư thời cổ nói, nếu như nơi đó có huyệt thì còn có thể cân nhắc.”
“Bác nói thế còn nghe được.” Cô gái cũng đáo để lắm, coi như tha cho ông già tội nói xấu nghĩa trang của mình.
“Vậy nơi đó còn vị trí không?” Vợ Hoa Thần Dật nói chuyện rất nhỏ nhẹ dễ nghe.
Cô gái ngại ngùng lắc đầu: “Xin lỗi, nơi đó hết chỗ rồi.”
“Nhưng tôi thấy còn nhiều đất trống lắm cơ mà?”
“Chỗ đất đó để lại cho người của hệ thống dân chính chúng tôi, không cho bên ngoài đặt trước, phải được lãnh đạo của chúng tôi ký tên, giá cũng cao lắm.”
Sắc mặt vợ Hoa Thần Dật biến đổi, như đang muốn nói, chọn mộ mà cũng có màn đen nữa hay sao? Lại nhìn mảnh đất đó chỉ mấy mét vuông thôi, quá chật chội, vậy mà còn bị đặt trước, xem ra chỗ tốt không chỉ Cố đại sư nhìn thấy mà người khác cũng nhìn ra, đánh mắt với chồng, không vừa ý mảnh đất đó.
“Tôi phải xin lỗi giám đốc Hoa rồi, nếu anh lấy được mảnh đất đó thì coi như cũng miễn cưỡng.” Cố Thanh Trì giải thích với đoàn người: “Có điều đất không quá trăm khoảnh, quan chẳng hơn ngũ phẩm, giàu chẳng tới đời thứ ba, bây giờ kiến thiết đô thị đã vươn tới cả ngoại ô xa xôi, phá núi, bắc cầu, làm đường, phá đi không ít phong thủ tốt ... Chân long khó tìm.
Vừa nói vừa đau lòng lắc đầu, tựa hồ nuối tiếc cho văn hóa bị phá hoại.
Hoa Thần Dật cũng mất hứng quay đầu, đoàn người cứ thế hồ đồ đi theo, mấy vị thân thích ở quê được dìu đi thì ở trường hợp này tham gia cho có. Ngược lại vợ Hoa Thần Dật rất có phong phạm đại gia khuê tú, kéo tay cô gái tiếp thị mộ trò chuyện, đoán chừng là nói lời khách khí an ủi.
Chỉ riêng cảnh này đã khiến Soái Lãng có thiện cảm, người tốt như vậy thời buổi này không nhiều, nhất lại là người có tiền.
Có điều kết cục đúng như Soái Lãng dự đoán, tay trắng trở về, nhận lấy la bàn của Cố Thanh Trì đưa cho, vẫn cứ đi cuối cùng đội ngũ.
Đột nhiên có người gọi khẽ: “Này, tiểu sư phụ.”
Soái Lãng quay đầu, là cô gái tiếp thị mộ cố ý tụt lại phía sau, cô gái này nhìn một cái biết ngay thuộc loại lọc lõi sự đời rồi, tuyệt đối không có ý nghĩ cùng cô phát sinh ra chuyện gì, y chỉ xuất phát từ phép lịch sự mà gật đầu cười rồi đi.
Không ngờ cô gái lại cố tình bám theo, giọng nhỏ nhẹ hỏi: “Tiểu sư phụ, những người đó lai lịch thế nào?”
“Ồ tôi không biết, tôi chỉ biết xem phong thủy thôi.” Soái Lãng cảnh giác rất cao, đối phương định thăm dò tình hình địch rồi đây.
“Gì, bằng vào tuổi anh mà cũng biết xem phong thủy ấy à?” Cô gái tỏ vẻ coi thường.
Hai người đi cuối đội ngũ, cách người khác một khoảng, đoán chừng cô gái thấy Soái Lãng trông ngốc ngốc, nên khích y để moi thông tin, Soái Lãng cũng cười thuận miệng nói linh tinh: “Xem thường tôi à, tôi chính là đồ đệ của ông già tóc trắng kia, là đại sư trong tương lai.”
“Chuyện đó thì tôi tin ... sư phụ anh làm cao thấy gớm, chỗ này mà cũng không coi vào đâu.”
“Không phải là không coi vào đâu, mà là do tấm màn đen phía các cô, giữ lại nhà tốt đã đành, đến mộ tốt mà cũng ăn chặn à?”
“Anh ngày đầu tiên vào nghề à? Ai chả ăn chặn, mộ tốt tới mười mấy vạn kìa, không đi cửa sau thì không có đâu, xì ...” Cô gái trè môi bất mãn, thực ra cô có thiện cảm với chàng trai trung hậu này, trông y không giống đám người tinh minh phía trước.
“Tôi đúng là ngày đầu tiên vào nghề thật, có điều thế cũng đen tối quá, không để người ta sống đã đành, thế này không cho người ta chết nữa à, mười mấy vạn, ai mà chết nổi?” Soái Lãng hoảng hồn.
“Có chỗ rẻ mà.” Cô gái bị cách nói chuyện của Soái Lãng làm phì cười: “Ở cổng vào có mấy gian tiểu lâu ấy, đặt tro cốt lên giá, mỗi người một ô, phí hàng năm 300, đủ rẻ chưa?”
“À tôi hiểu rồi.” Soái Lãng vỡ lẽ chỉ chỗ bia mộ lại chỉ ra cổng: “Nơi này là biệt thự cao cấp, còn xung quanh là nhà thương mại, ngoài kia chính là chung cư giá rẻ.”
Cô gái che miệng cười liên tục, người này ngốc nhưng nói chuyện thật thú vị, dừng bước lại lấy danh thiếp ra đưa cho y: “Hi hi hi, chính là thế đấy, con người anh thú vị thật, cho anh danh thiếp này, lúc khác tìm tôi nhé.”
Ai ngờ danh thiếp đưa tới, Soái Lãng lại rối rít xua tay: “Đừng đừng đừng, không cần khách khí thế đâu, tôi còn lâu mới tới nơi này ở.”
Cô gái dở khóc dở cười, đi tới nhét luôn vào túi y: “Anh nghĩ gì thế? Mà thôi đừng vờ vịt, nói đi các anh muốn bao nhiêu phần trăm.”
“Phần trăm gì?” Soái Lãng ngớ người.
“Xem phong thủy thì nơi nào chẳng là phong thủy, chôn đâu mà chả là chôn, trước khi tới không đánh tiếng trước một câu, làm người ta trở tay không kịp.” Cô gái đi vào chủ đề chính rồi, trách móc Soái Lãng như cô vợ nhỏ vừa oán vừa hận, làm Soái Lãng chẳng hiểu ra làm sao, cô gái bực mình kéo tay y tới gần nói nhỏ: “Nói với sư phụ anh, nghĩa trang khác trả ông ấy bao nhiêu, chúng tôi trả bấy nhiêu, thậm chí cao hơn.”
“À ...” Soái Lãng hiểu ra rồi, xung quanh toàn là mộ mà nói loại chuyện này, y dù chẳng tin chuyện âm dương, song vẫn thấy chỗ người chết nên tôn trọng, ậm ừ: “Được, tôi biết rồi, chuyện này tôi tìm sư phụ tôi thương lượng, này đừng kéo, người ta nhìn thấy không hay.”
“Vừa rồi tôi đánh mắt mấy lần, sư phụ anh chẳng phản ứng, trên núi có mấy mảnh đất cao cấp chưa bán, tôi có thể bán giá tốt cho anh, phần trăm có thể thương lượng ... Phong thủy sư Trung Châu ăn phần trăm của chúng tôi nhiều lắm, chúng ta có thể ký nghiệp vụ qua lại lâu dài, có tiền cùng kiếm, thế nào?”
Cô gái thì thầm, thi thoảng lại kéo tay Soái Lãng thu hút chú ý của y, nhìn mặt y, xem ra động lòng rồi. Đợi hai người nhìn nhau, Soái Lãng nở nụ cười ai cũng hiểu, cô gái cũng cười, trông hai người cứ như có gian tình vậy ...
Có điều trong lòng Soái Lãng thầm kinh sợ, nhìn Cố Thanh Trì đi cách đó mười mấy bước, càng hiểu thêm vài phần.
Nếu như không cần tiền tầm long, vậy thì mánh khóe nằm ở chi phí khác, vậy hẳn là chi phí mua mộ, nói thông tục một chút là chiết khấu môi giới.
(*) Hôm nay dừng ở đây nhé, kịp giờ xem đá bóng, may quá.
Đúng là chết cũng không yên, thời buổi này đụng vào chuyện gì cũng đủ trò.