Tang Nhã bước tới, khóe miệng hơi nhếch lên để lộ một nụ cười yêu kiều quyến rũ còn phảng phất mang theo một ít vẻ lẳng lơ: “Nếu đã muốn thì còn đợi gì nữa?”
Đợi gì chứ, mình chả đợi gì cả ... Soái Lãng bế xốc thân thể khát vọng từ lâu rời mặt đất, bế lên giường, Tang Nhã cười khanh khách ôm lấy Soái Lãng, tựa như sợ ngứa chui vào lòng y.
Cái chăn vẫn còn hơi ấm, ga trải giường trắng muốt, đặt người ngọc xuống đó, Soái Lãng nhìn Tang Nhã, vừa cấp thiết, vừa khẩn trương lại bị hạnh phúc bất ngờ làm lúng túng.
“Ngốc ạ, vẫn còn nhìn nữa sao?”
Tang Nhã lè lưỡi trêu ghẹo, tức thì cảm thấy tấm thân đè lên người mình, tham lam, nôn nóng ngậm lấy núm vũ cô, cắn, mút, liếm, như hận không thể nuốt vào trong bụng, cô cười khanh khách, ôm lấy cái đầu háu đói đó, để Soái Lãng thỏa sức hôn hít, men theo cổ, lại tìm tới môi cô, lại một nụ hôn dài.
Chốc lát, chăn nhấp nhô, Soái Lãng từ trong chăn thò tay ra, quần lót nho nhỏ rơi xuống đất như cánh hoa đào, màu phấn hồng ... Lại qua một lúc nữa, quần của Soái Lãng bị đá khỏi giường ... Hai tay Soái Lãng chống giường ngẩn ra, vì lúc này Tang Nhã che chắn vị trí kia, giống như từ chối ... Không phải từ chối, Soái Lãng đột nhiên ý thức được một vấn đề hết sức nghiêm trọng, tình huống bất ngờ này không ai chuẩn bị, từ ánh mắt do dự của Tang Nhã, cũng biết cô không lường được chuyện này.
Còn thiếu gì nữa? Bao cao su chứ sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play