Khiếp, nghe xem nói kìa, còn chê người ta lừa đảo quá thô thiển ảnh hưởng tới giới “lừa đảo chân chính” nữa, đúng là yêu nghề quá, Soái Lãng không tán đồng: “ ... Cô nhầm rồi, chính vì đại bộ phận là giả, cho nên làm giấy tờ giả thật mới dễ dàng ẩn nấp hành tung, chính bởi vì đại bộ phận mọi người cho rằng hàng giả rất dễ phân biệt, cho nên làm hàng giả thật lại càng an toàn, vì không ai coi ra gì mà ...”
Nói xong lại đưa cho Tang Nhã một số điện thoại, đó là số điện thoại mà hai người họ chép lại dọc đường đi, cũng chẳng khó gì, đi dọc theo phố một lượt, từ ghế dài đầu đường tới cột đèn cuối đường đều có đầy: “Thử một số nữa, thứ tồn tại là có lý của nó, nếu thực sự không có ai làm giấy tờ giả thì chẳng có môi trường cho kẻ lừa đảo.”
“Hừ, lần cuối cùng đấy nhé, lần sau thì anh đi mà gọi.” Tang Nhã bấm số còn lẩm bẩm, cô đã mất kiên nhẫn rồi.
“Cô cũng là kẻ lừa đảo, sao chẳng có tố chất chuyên nghiệp gì thế, không kiên nhẫn thì làm sao mà được? ... Úi ...” Soái Lãng còn chưa nói dứt lời thì đã bị Tang Nhã đá cho một phát.
“Suỵt ...” Tang Nhã ra hiệu cho y im lặng: “Có CMT không?”
“Ở khách sạn hay lên máy bay?”
Phía bên kia hỏi rất đơn giản chuyên nghiệp, Soái Lãng sán vào nghe giơ ngón cái: Hàng thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play