Nơi này là ngoài đường vành đai thứ ba của thành phố, trời tuy còn sáng, nhưng người qua đường thưa thớt, mặt đường bị cái nóng hun suốt một ngày giờ càng thêm khó chịu. Cố Thanh Trì xuống xe thì cũng tỉnh hơi men, hỏi: “Soái Lãng, hôm nay có thu hoạch được gì không?”
“Chẳng có gì cả, vẫn những thứ hay thấy thường ngày, trước kia nghe nói 1 tỷ nhân khẩu thì 900 triệu kẻ lừa đảo còn thấy tức giận, giờ đôi khi cảm thấy nói rất có lý ...” Soái Lãng ngồi ở vỉa hè hút thuốc, ngạc nhiên hỏi: “Tinh thần thể lực của bác không tệ nhỉ, lang thang suốt cả ngày rồi mà vẫn còn khỏe thế, giờ bác chuẩn bị đi đâu?”
“Thanh niên thành thị các cậu sao so được với đàm người già sống qua gian khổ như chúng tôi ... Đợi xe, lát nữa sẽ biết.” Cố Thanh Trì không vừa mắt nhất Soái Lãng ở chỗ, thi thoảng y hành xử như tên lưu manh vô học vậy mà cứ hay lấy bằng đại học ra khoe.
Đá vài cái, ý bảo y đứng lên, Soái Lãng nhích mông sang chỗ khác chẳng thèm để ý, ông thở dài chỉ trích: “Tôi nói cậu đấy Soái Lãng, cậu không thể để tôi phí công như thế chứ, nhìn cả ngày mà không có cảm giác gì à?”
“Không, thế bác có cảm giác gì?” Soái Lãng hỏi ngược lại.
“Những thứ tôi chỉ cho cậu hôm nay đều là thuật lừa đảo đang thịnh hành, cậu không thấy thâm ý trong đó sao?”
“Trong đó có thâm ý cơ à?” Soái Lãng vẫn không hiểu, những thứ đó quen mắt tới không cần nghĩ nữa rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT