“A, cái thằng nhãi thối tha này ...” Biết con không ai bằng cha, Soái Thế Tài thấy con trai thản nhiên thừa nhận, không biết có nên giận hay không, nói thế nào cũng là chuyện tốt, song vẻ mặt vẫn rất nghiêm trọng: “Không đúng, không đúng ...”
Hiểu cha không ai bằng con, Soái Lãng cũng thầm kinh hãi, vấn đề trong chuyện này lớn lắm, lộ ra chút manh mối nào đừng hòng qua được mắt cha y.
Mà cha y là người rất nguyên tắc, để ông biết được thì chút lợi ích từ việc này không khéo nôn ra hết. Y còn có thế chống lại cha mình chứ Trình Quải à, ông già mình dọa vài câu là hắn khai hết.
Soái Thế Tài đột nhiên nói: “Từ lúc tao vào cửa, mày gọi tao là gì, xưng tôi gọi ông? Mày nói chuyện với cha mày thế à?”
Soái Lãng không ngờ đột nhiên bị hỏi như thế, oan ức lẩm bẩm: “Không gọi ông vẫn là cha, vừa vào cửa ông đã nói như thẩm vấn phạm nhân, tôi muốn gọi cha cũng không được.”
Soái Thế Tài ngớ người nhận ra mình không đúng, cũng là vì thói quen cũ, tiềm thức cho rằng con mình lại gây chuyện gì đó rồi, trong lòng khó tránh khỏi bực bội, bất tri bất giác lại đối xử với nó như nghi phạm.
Mình không coi nó là con, sao có thể trách nó không gọi mình là cha.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play