Cộc, cộc, cộc!
Khẽ gõ cửa không ai trả lời, phòng 213 cửa gỗ kiểu cũ, điều kiện ở nhà chiêu đãi này chẳng ra sao, đối tượng khách hàng chủ yếu là gia đình nghi phạm và đồng nghiệp các nơi tới công tác, đồ miễn phí mà, không quá tốt được.
Phương Hủy Đình ngẩng đầu xác nhận số phòng lần nữa, không phải là chạy rồi chứ? Cô đẩy mạnh một cái, vửa mở ra ngay, căn bản không khóa, Soái Lãng đang ngồi đó, cầm cái túi đá chườm mặt, nhìn thấy người đi vào lặng lẽ đứng lên, ánh mắt đó không phải niềm vui hay bi thương, hưng phần hay ảm đạm có thể nói hết.
Đợi mấy giây liền chẳng ai nói gì, Phương Hủy Đình hắng giọng, cố gắng nói sao cho phấn chấn: “Soái Lãng, xem ai tới này.”
Phía sau cô Soái Thế Tài nét mặt trang nghiêm như đứng tuyên thệ dưới cờ đảng, chẳng hề giống vẻ hiền hòa nói cười với đám người trẻ tuổi khi nãy.
Soái Lãng thì mắt không chớp cái nào, cứ đứng đó như đang đợi tiếp nhận nhiệm vụ.
Bầu không khí hết sức quái dị, Phương Hủy Đình mới biết mình sai rồi, sai lớn, vừa rồi lấy lẽ thường tình suy đoán, nhưng hai cha con này lại là trường hợp đặc biệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play