Hứa Bình Thu không trả lời mà nhìn Giải Băng: “Có phải vì Tiểu An tới nên cậu cũng đi theo không?”
      Giải Băng hơi bối rối: “Báo cáo xử trưởng, có nguyên nhân đó, nhưng lý tưởng của tôi là làm hình cảnh, không phải làm đốc sát rảnh rỗi đi soi mói người mình, tôi không làm việc ấy.”
      “Ha ha, Lão Cao bên đốc sát mà nghe thấy là tra cậu trước tiên đấy... Duẫn Ba, cậu không cần tới, cha cậu trong tòa nhà này, cần tôi mở cửa sau cho sao?”
      Duẫn Ba giống như đứa trẻ to xác, không quyết đoán lắm: “Cha tôi không cho tôi làm hình cảnh... Nên tôi đi cửa sau, xử trưởng quản lý mấy nghìn hình cảnh toàn tỉnh, thêm vài người chúng tôi cũng được mà.”
      “Đúng thế xử trưởng Hứa, chúng tôi yêu cầu không cao, tới đội hình cảnh nào cũng được...” Lý Chính Hoành thừa thế nói.
      “Ồ, xem ra tôi xem nhẹ lý tưởng của mọi người rồi.” Nhiệt tình này rất đáng khen, nhưng hiện thực thì tàn khốc lắm, Hứa Bình Thu đứng dậy: “Được, dù sao tôi cũng đang định tới đại đội hai, để đội trưởng ở đó nhìn qua, nếu nhìn trúng, tôi sẽ nghĩ cách... Vừa vặn ở đó có vụ án, mọi người có thử xem.”
      “Vâng!” Bốn người phấn chấn hô vang, đứng nghiêm kính lễ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play