“Thế à?” Dư Tội cầm di động lật trái lật phải, tỉnh bơ hỏi: “Có chứng cứ không?”
Mã Cương Lô á khẩu, lại còn có thứ vô lại đến thế nào?” Tôi... Tôi...”
Dư Tội bấm bấm hồi lâu ồ một tiếng: “Đúng là của ông thật, lúc nãy tôi nhặt được bên đường đấy, chắc là ông rơi... Ồ Lão Mã, ai đây, sao lại đặt tên là Bảo Bối?”
“Đó, đó... Tôi nuôi bên ngoài... Là, là vợ bé thôi.” Mã Cương Lô hơi luống cuống một chút.
Không ngờ Dư Tội cực kỳ có hứng đọc đoạn tin nhắn: “Anh Lô, sao không về? Thật đáng ghét... Ha ha, tôi nói này Lão Mã, làm được chuyện đó không thế, đã cái tuổi này rồi, tôi thấy ông nuôi vợ bé khác nào bỏ tiền mua nón xanh, ông không thỏa mãn nổi nhu cầu của người ta.”
Mã Cương Lô tái mặt, ngay cả viên cảnh sát từ đầu tới giờ không nói cười cũng phải mím chặt môi nhẫn nhịn, thằng này dây dưa toàn trò mất dạy hạ cấp, sắp làm ông ta nhịn tới mọc mụn rồi rốt cuộc đoạt lại di động, rống lên: “Các người rốt cuộc là cảnh sát hay thổ phỉ?”
“Ông đúng là, tuy không mặc đồng phục nhưng chúng tôi là cảnh sát thật đấy.” Dư Tội nhấn mạnh, khách khí nói: “Đừng giận Lão Mã, tố chất cảnh sát bây giờ là vậy đấy, thông cảm chút đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play