Chuyện xảy ra vào lúc 9 giờ 20 phút, lúc này vì một cảnh sát bị đâm, chi cục trưởng hình sự Khổng Khánh Nghiệp phẫn nộ gửi ngay đội trọng án xuống điều tra, đồng thời thông báo lên trên cục tổ chức hội nghị ứng phó khẩn cấp. Kết quả bên trên lấy lý do địa điểm xảy ra vụ án thuộc khu vực quản lý của đại đội hình cảnh số hai, bọn họ thông thuộc địa bàn hơn cho nên rút đội trọng án về thay bằng đại đội hai. Không ngờ mệnh lệnh vừa in thành văn bản, đội trọng án vừa rút đi thì nhận được tin tức do phân cục trưởng Ngụy Trường Hà báo lên, toàn bộ đội viên đại đội điều tra tội phạm đường phố kháng lệnh, thoát ly chỉ huy của tổ chức.
Nghe nói cục trưởng Vương khi đó đập vỡ điện thoại giữa hội nghị, mệnh lệnh toàn thể đốc sát thành phố xuất quân bắt người, cảnh sát thì thu hồi phù hiệu, bắt giam cảnh tỉnh, hiệp cảnh thì khai trừ tại chỗ...
“Ồ, Vạn Qua, chuyện gì thế?” Hứa Bình Thu ở trên xe nhận được điện thoại của Thiệu Vạn Qua, ông ta vừa đi chuyến dài trăm km, mệt mỏi khép mắt dưỡng thần, mới nghe mấy câu trên điện thoại vội vàng bảo lái xe: “Mau mau, đỗ lại.”
Lái xe ngạc nhiên: “Xử trưởng Hứa, đang ở đường cao tốc, phải tới đầu đường tiếp theo mới dừng được.”
Hứa Bình Thu phất tay ra hiệu đừng lên tiếng, hỏi gấp vào điện thoại: “Tin tức chắc chắn chứ, ai ra lệnh?”
“Không sai ạ, cục trưởng Vương ra lệnh rút đội trọng án về, cũng chính ông ấy ra lệnh bắt người, giờ trên cục sắp lên cơn hết rồi, đội chống trộm cắp kháng lệnh tập thể, toàn bộ đốc sát thành phố ra quân, còn thông báo chính thức qua điện thoại cảnh vụ.” Trong điện thoại Thiệu Van Qua trả lời bằng giọng điệu rất kỳ quái, giống mỉa mai.
Ngu xuẩn, ngu xuẩn, Hứa Bình Thu mặt tối sầm: “Người bị thương thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT