“Cái gì?” Hai đốc sát ngẩn ra, nghe không nhầm, nhìn Dư Tội chằm chằm, không biết có nên bắt giam người này ngay không.
“Điều lệ cảnh sát quy định, khi chấp hành công vụ phải đưa ra giấy chứng nhận, từ lúc tôi đi qua cửa chỉ thấy các anh đi qua đi lại diễu võ giương oai quát người này lệnh người kia. Ở đây đều là những người liều mạng ở tuyến đầu, lại còn có người anh em đang nằm trong bệnh viện, ai cũng nóng lòng tìm ra hung thủ, nhưng lại có kẻ ngăn cản cảnh sát truy bắt tội phạm, lại còn trông coi chúng tôi như phạm nhân... Tôi hỏi lại, các anh có phải là cảnh sát không? Hay là thứ giả mạo, mang giấy tờ ra đây.” Dư Tội mặt âm trầm lời lẽ đanh thép.
“Tôi cũng chưa thấy họ mang giấy tờ ra lần nào đã quát tháo mọi người.”
“Đúng, đưa giấy tờ ra đây, làm theo luật.” Phía dưới tích tụ bất mãn đã lâu nhao nhao hưởng ứng.
Đốc sát cao cho tay vào túi, đột nhiên toàn thân run lên, trố mắt, vị còn lại cũng sờ hết túi này tới túi kia, lúng túng như gà mắc tóc, chợt nhìn thấy có người nén cười, hiểu ra, người cao chỉ mặt Dư Tội, nói không lựa lời: “Mày, mày là thằng ăn trộm.”
“Nói lại lần nữa xem? Nếu không lấy giấy tờ ra, chúng tôi coi là giả mạo... Anh nói tôi là ăn trộm chứ gì? Bằng câu nói này chứng tỏ anh có vấn đề nhận thức và tư tưởng nghiêm trọng.” Dư Tội tiến tới một bước, ánh mắt cực kỳ dễ sợ, quát: “Lui ra sau.”
Hai người kia là dân làm việc văn phòng, sao chống nổi khí thế của người từng là ông trùm buôn lậu, bất giác lùi lại, rầm một cái. Dư Tội đóng cửa lại, hai đốc sát trố mắt, bộ trang phục đốc sát có thể trấn nhiếp bất kỳ loại cảnh sát nào, hôm nay mất tác dụng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT