Lại một câu hỏi nữa, Dư Tội vẫn không thể trả lời, chỉ im lặng nhìn khuôn mặt từng trải phong sương đó, thầm nghĩ tựa hồ ở trong trường hợp như thế, dù là mình, hay bất kỳ cảnh sát nào ở vào vị trí khó xử đó cũng không thể làm tốt hơn được.
Chỉ là năm xưa ông ấy không ngại làm trái luật pháp để trừ hại cho dân, sao bây giờ lại để thứ tai hại khác tiêu diêu bên ngoài?
“Tôi không có nhiều lựa chọn, khi đó trong lòng chỉ nghĩ, cho dù có làm trái pháp luật, dù bị người ta chỉ trích, tôi cũng không sợ, dù là đẩy cả mình vào vòng lao tù, tôi cũng phải trừ đi cái nhọt độc này. Thế lực của Hoàng Tam khi đó rất lớn, đồ đệ của ông ta không ít cao thủ, không thể bỏ mặc, cho nên tôi quyết định làm mọi cách phải tống ông ta vào tù. Rất dễ, Đỗ Địch là thế lực mới nổi, nghé con không biết sợ cọp, nhăm nhe chiếm địa vị của Hoàng Tam, tôi cổ động bọn chúng trừ khử lẫn nhau, cứ tưởng hai bên lưỡng bại câu thương, ai ngờ Đỗ Địch lại dùng tới thủ đoạn cực đoan như vậy … hừ cũng đáng đời ông ta, gặp phải nghiêm đả, trình tự thẩm vấn không nghiêm ngặt, ha ha ha, vì thế ông ta bị hồ đồ phán 15 năm...” Từng lời Mã Thu Lâm đều lộ ra sự khinh bỉ, không hề hối tiếc: “Toàn bộ câu chuyện là thế đấy, giờ thì thế nào, cậu định chỉ trích tôi sao?”
Dư Tội thở hắt ra một hơi, không ngờ cái ông già nhút nhát này lại có quá khứ oai hùng như vậy, thẳng thắn đáp: “Không, bác làm rất đẹp, tôi thích phong cách đó.”
Mã Thu Lâm mỉm cười: “Xem ra chúng ta vẫn có thể ăn trưa cùng nhau rồi.”
“Chưa xong, vẫn chưa giải thích được vì sao ông ta tìm bác.” Dư Tội tỏ ra vô cùng ngoan cố.
“Vì ông ta ngồi tù 12 năm 6 tháng, tôi vào thăm hơn 13 lần, lần cuối cùng tôi đón ông ta ra khỏi tù, tuy tôi không thẹn với lương tâm, nhưng ông ta nhìn ra tôi áy náy, cho nên mới muốn tôi thành toàn cho ông ta, vì từ khi ra tù ông ta không gây án nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT