Sáng ngày hôm đó Hứa Bình Thu tới văn phòng, ông già thế hệ cũ như ông ta không phải bật máy vi tính hay mở di động ra xem tin, mà lấy những tờ báo được thư ký xếp ngay ngắn trên bàn. xem không lâu thì đặt tờ báo xuống, bây giờ công tác cảnh sát ngày càng khó giữ kín, có điều với sự kiện mẫn cảm này, có giá trị tuyên truyền như thế, các cơ quan hữu quan đều chúng thái độ là phải làm lớn, ông ta cũng ủng hộ... Chỉ là đọc báo xong thấy ê hết răng.
Vụ án xảy ra phân cục hàng không dân dụng coi trọng cao độ, nhanh chóng, báo lên sở công an tỉnh, tổ chức lực lượng tinh anh, chưa tới 72 tiếng tìm về vật bị mất cắp. Hơn nữa vì tăng thêm sức hấp dẫn, bài báo còn đem thân thế của Hoàng Giải Phóng nói ra, từ phân tích thủ pháp gây án, liên hệ tới lão tặc ẩn mình 30 năm, bắt được người kế thừa, như một câu chuyện truyền thuyết giang hồ.
Có tiếng gõ cửa, Hứa Bình Thu vừa cầm di động lên định gọi liền đặt xuống, là thư ký và Lý Vệ Quốc cùng tới, vừa vặn ông ta muốn tìm thư ký, vẫy tay, thư ký đưa tới bản thảo mới soạn, xem qua ký lên.
Lý Vệ Quốc tới gần nói: “Xử trưởng Hứa, tôi đang tìm anh vì chuyện này đây, anh khoan ký vội.”
“Sao, anh có ý kiến về danh sách biểu dương à?”
“Rất có ý kiến, tôi hỏi anh...” Lý Vệ Quốc chỉ tên trên bản thảo: “Vì sao lại xóa tên cậu ta đi?”
Là tên Dư Tội, không có trong danh sách biểu dương cá nhân, chỉ có đội chống trộm cắp được công lao tập thể hạng ba, chẳng giá trị mấy, Hứa Bình Thu cười: “Tiểu Ngô, lát nữa cậu hẵng vào lấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT