Điện thoại đã reo tới mấy lần rồi Dư Tội không thèm nghe, mặt trời chiếu tới mông mà vẫn còn chưa tỉnh hoàn toàn, nhưng nó cứ ương ngạnh kêu mãi bực mình chưa xem số đã cầm máy lên cáu kỉnh quát: “A lô.”
Bên kia sốt ruột: “Dư Tội, sao điện thoại của cậu mãi không gọi được?”
“Ai thế?” Đầu óc Dư Tội vẫn mơ mơ hồ hồ, ngủ tới cái giờ này thì mụ mị đầu óc là tất nhiên.
“Tôi, Âu Dương Kình Thiên đây.”
À, té ra là lớp trưởng, nhưng cái tên rất kêu đó cũng chẳng làm Dư Tội chẳng tỉnh táo hơn, quan hệ hai bên đâu tốt đẹp gì, tên này thuộc thái tử đảng giống Giải Băng, bọn họ là giai cấp đối địch trời sinh, hời hợt hỏi: “Có chuyện gì thế?”
“Cậu, cậu còn hỏi chuyện gì à... Thôi, tôi chẳng thèm giận cậu nữa, mai là lễ tốt nghiệp rồi, sao tôi liên hệ với cậu mãi không được, giờ tôi thông báo rồi đấy, tới hay không tùy cậu.”Âu Dương Kình Thiên có vẻ giận lắm, nói xong là cúp máy luôn.
Bên tai truyền tới tiếng tu tu nghe đau cả đầu, Dư Tội bò dậy, vỗ vỗ đầu vài cái, hôm qua uống hơi nhiều rượu, miệng khô rang, mình trần trùng trục mặc mỗi cái quần đùi mò xuống lầu. Lục lọi một phen, trong nhà không thiếu hoa quả giải khát, lát sau miệng gặm táo, lòng ôm dưa hấu, chưa tìm được dao gọt thì cửa leng keng, cha về rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT