“Cậu ta à?” Mạc Tứ Hải hài hước nói: “Cậu ta vừa tới tôi liền cho em gái đến thử, người bình thường luôn cần quá trình thích ứng, không thể đột nhiên có cô gái đi vào cởi quần áo ra là kéo lên giường luôn, đúng không? Ài, thế mà cậu ta dám... Chả dạo đầu gì đã đâm vào luôn rồi, cả súc sinh không đói khát như thế, đúng là thằng người rừng mà.”
Tiêu Đào lại lần nữa cười nghiêng ngả, đây là chiêu thí nghiệm tốt nhất, nếu là cảnh sát nằm vùng sẽ không thể không có chút chướng ngại tâm lý nào, cũng không thể không có bất kỳ chút đề phòng nào với loại chuyện ấy.
Nhưng vị này lại chẳng do dự gì, Tiêu Đào đã xem băng ghi hình hôm đó rồi, tò mò hỏi: “Cô ta đánh giá thế nào?”
“Trư công tử.” Mạc Tứ Hải phì cười, ở đương địa hàm ý là như hùng hục như lợn rừng dũi đất, bổ sung: “Tôi hỏi kỹ cô ấy, cô ấy nói xong lần đầu bế cô ấy vào phòng tắm, cô ấy dùng hết chiêu số phục vụ từ A tới Z tới hai lần mà không khiến y thỏa mãn, còn khiến cô ấy toàn thân đau nhức... Ha ha ha, anh Tiêu, anh thấy người như thế có vấn đề gì được chứ? Nếu có chỉ là sợ cậu ta làm bừa quá mức, không nghe chỉ huy, tôi đưa cậu ta xuống trấn rồi, nhưng mà đoán chừng người dưới không trấn áp nổi đâu.”
“Không sao.” Tiêu Đào không ngại chuyện đó, hắn đã có thứ mình cần rồi, hai người vừa ăn vừa trò chuyện: “Thứ bảy tuần này bão đổ bộ, dự báo thời tiết nói là vào lúc 19 giờ.”
“Tôi biết rồi.” Mạc Tư Hải thu lại nụ cười, nghiêm túc hẳn.
“Đưa người mới đi theo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT