Xe vậy mà đội mưa đi hơn 100 km, càng đi càng xa thành phố, ra ngoại ô cảm giác cơn mưa lớn ngớt đi phần nào, xe rời đường lớn rẽ vào đường xi măng. Ở tỉnh Quảng Đông này, dù là đường liên huyện, liên trấn cũng khang trang hơn nơi khác, Dư Tội định hướng rất tốt nhưng đi trong mưa, lại rẽ ngoặt suốt, làm y chẳng rõ mình đang ở đâu nữa, cuối cùng dừng lại trước một nơi giống khách sạn.
Gọi là giống vì nó là khách sạn, nhưng ngoài đại sảnh có đám trẻ con đang thả thuyền ra mưa, bên cửa còn mấy cô gái mặc xuề xòa kiểu ở nhà túm tụm nói chuyện với nhau, rõ ràng không phải kiểu khách sạn, có vị cuộc sống hơn.
Đi vào đại sảnh rộng rãi, Phó Quốc Sinh giao Dư Tội cho người mặt trắng tên là Mạc Tứ Hải, khá đẹp trai, mặt trắng trẻo tới mức hơi tai tái, làm Dư Tội liên tưởng tới Uông Thận Tu, hai bên giới thiệu với nhau mới biết nơi này là một khách sạn kiểu chung cư.
Tạm biệt Phó Quốc Sinh, Mạc Tứ Hải cho Dư Tội về phòng, căn phòng khá rộng, trang trí kiểu gần gũi của gia đình, kết hợp mảng màu ấm và màu trắng, không khí thoang thoảng mùi tươi mát thiên nhiên, bao gồm một phòng khách liền với bếp đơn giản, cùng với phòng ngủ.
Phòng khách đặt bộ ghế sô pha lớn mềm mại có thể làm giường ngủ luôn cũng được, đối diện là TV treo tường 42 Inch, thích hợp mấy thằng lười như Thử Tiêu ăn ngủ tại chỗ.
Trên bàn đặt sẵn một cái phong bì, mở ra toàn tiền, ái chà, đãi ngộ của tổ chức người ta thế này chứ, Dư Tội hài lòng ngả mình xuống ghế sô pha rên một tiếng thoải mái, chợt lúc này có tiếng gõ cửa, tưởng rằng Mạc Tứ Hải quay lại, thuận miệng nói: “Vào đi.”
Không ngờ người đi vào là một cô gái, lại còn hết sức tự nhiên cởi quần áo …
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT