Không giống tiếng ca trầm hùng trang trọng, mà đó là giọng nữ, không được ngọt ngào, chẳng du dương, xong hết sức dễ nghe như chất chứa bên trong đó khao khát ước mơ, như dòng suối mát lạnh chảy qua tim, từ từ ngồi xuống ghế, ánh mắt thất thần...
Là giọng cô ấy.
Con ác long vùng vẫy gào thét trong lòng Dư Tội, tựa hung thú muốn thoát ra họa hại thế gian trúng ngọn sét của thánh thần, lại lần nữa bị khuất phục, Dư Tội từ từ ngồi xuống.
Bài hát đã hết, vẫn văng vẳng bên tai, không xua đi được.
“Công tác này, tuy hình thức khác nhau, nhưng thực chất giống nhau, đều là chịu tội cả thôi.” Bài hát đã hết, trong phòng rơi vào im lặng, Thử Tiêu bùi ngùi: “Bây giờ tôi nghe bài hát này càng có thêm một tầng nhận thức mới, đó không phải là những lời lẽ thi vị hóa, mà là sự thực... Nhớ ngày ở trường, dù lăn lộn huấn luyện mệt mỏi thế nào, chúng ta vẫn vui vẻ, vì có nhiều người bạn chung chí hướng bên cạnh, mỗi khi mặt trời lặn, cả đám toàn thân bùn đất ngồi ngắm mặt trời mơ tưởng về tương lai.”
“Nhưng đó là lý tưởng, chúng ta đều sai rồi, làm cảnh sát không giống như thế, đây mới là hiện thực.”
Nói xong Thử Tiêu bật lại lần nữa, căn phòng nhỏ chỉ còn duy nhất tiếng ca không dễ nghe lắm, nhưng từng câu từng câu thấm vào lòng người ….
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT