Cách đó không xa là bài đất do sông Phần bồi đắp, mênh mông cỏ dại, thấp thoáng gò mộ, bia đá lẻ loi, Trương Vân nghe tới đó mặt ảm đạm.
Giản Phàm cổ vũ sĩ khí: “Tôi tìm nghi phạm chứ không phải con tin, không thể nào ở một chỗ mấy ngày mà không ai thấy, chỉ cần tìm được địa điểm hắn xuất hiện là thu hẹp được phạm vi ngay, thế nào cũng tìm ra.”
“Anh lạc quan quá, tìm ra nghi phạm dẫn tới con tin xa lắm.” Dương Hồng Hạnh xen lời vào, cô thấy nhiệm vụ của mình cần làm là dội nước lạnh, đả kích đúng lúc, cô rất sợ Giản Phàm có trong tay lực lượng như thế sẽ làm việc gì gây hậu quả khó lường.
Không ngờ Giản Phàm cười hăng hắc, chỉ ảnh Chu Quản Hồ: “Xác hắn đang nằm trong phòng pháp y chi đội đặc cảnh rồi, căn bản không cần tìm.”
“Cái gì, chết rồi mà anh còn đưa ảnh cho mọi người chạy khắp nơi tìm là sao?” Trương Vân không hiểu gì hết.
“Vì hắn chết rồi, mà hắn là người đưa Sở Tú Nữ đi, nên khả năng cô ấy vẫn bị giam ở nơi chúng ta không biết. Điều tra bình thường không ra manh mối, cho nên tôi mới cần tới những nhân vật đặc biệt này, bọn họ là địa đầu xà, không ngóc ngách nào là không chui lọt.”
Giản Phàm hết sức tự tin, hơn 4 năm trước trong vụ án cướp tiền ở cổng bệnh viện, khi đó điều tra bế tắc, chính nhờ tên lưu manh đàn em của Đường Đại Đầu mà y tìm ra được địa điểm tập bắn mà Ngô Đích từng quả quyết là không thể ...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT