Hai cô gái ngồi trên xe chứng kiến cảnh tượng trước mắt mà không dám tin, cũng không hiểu chuyện gì, nhưng xe đặc cảnh phía sau càng kinh ngạc, Giản Phàm vừa xuống xe bị Vương Kiên bám lấy, chàng trai này đã bão giờ thấy một thế trận lớn như thế, chỉ đám đông: “Tiền bối, toàn, toàn người của ta đấy à?”
“Mới chỉ là mở đầu thôi, phát ảnh đi, nhanh chân chút.”
Giản Phàm đá đít an bài mấy đặc cảnh đi phát ảnh, đám Vi Hải Xuân mặc cảnh phục tất nhiên dễ thấy nhất, tuy vậy không phải là lực lượng mà y đặt lòng tin vào, những người này chỉ có một vai trò là kiềm chế một lực lượng khác? Là ai? Rất nhanh Giản Phàm thấy đám anh em quen thuộc, từ Sỏa Trụ, Xa Loa Tử, Tôn Nhị Dũng, Mơ Hồ, lực lượng cũ của Thịnh Đường không thiếu một ai, đã thế dẫn theo đám đông, ngồi chồm hỗm bên đường vun lá rụng nướng khoai lang, thấy Giản Phàm cả đám rối rít vẫy tay gọi, thân thiết hết mức.
Đợi khi Thương Đại Nha dẫn mấy chục lưu manh xuất hiện thì không khác gì đại hội võ lâm, nhốn nhốn nháo nháo khiến người đi đường đều phải rẽ lối khác. Hàng quán xung quanh không ít đóng cửa, tiếng nói cười chửi bới vang vả một khu, chắp tay nhau chào hỏi kiểu giang hồ cũng có, thù hận nhìn nhau cũng có, phân chia rõ ranh giới không đúng cùng nhau cũng có, nếu không phải có không ít bóng dáng cảnh sát tụ tập một chỗ, có lẽ nổ ra xung đột rồi.
Giản Phàm lúc này đang cùng một đám người cầm đầu xúm quanh tấm bản đồ, phân chia khu vực phụ trách cùng với phương thức liên lạc. Bác Giang và Trần Thập Toàn đều ở trung tâm chỉ huy phụ trách điều phối từng nhóm, an bài gần xong thì Hoàng Thiên Dã dẫn gần trăm người, toàn bộ là nhân viên giao hàng mặc áo jacket vàng, không khác gì một đội ngũ du hành, thế là cả quãng đường dài mấy trăm mét, bị họ chiếm hết ...
Trương Vân vốn giao trách nhiệm nghiên cứu tài liệu kinh tế, thế nhưng nãy giờ không đọc được chữ nào, cứ tròn mắt nhìn đội ngũ càng lúc càng đông đảo, không hiểu nổi từ đâu mà ra, quay sang Dương Hồng Hạnh, giọng cực kỳ sùng bái xen lẫn hâm mộ: “Hồng Hạnh, bạn trai của cô thật lợi hại, còn ghê gớm hơn cả trùm XHĐ nữa.”
“Ôi! Tôi lại hi vọng anh ấy đừng lợi hại như thế.” Dương Hồng Hạnh nhìn ra được đám người đó thuộc thành phần thế nào, ai hâm mộ thì mặc chứ cô chỉ thấy lo thôi, nhưng định mệnh an bài đời này cô giống cô giáo Mai, lo không hết rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT