Lương Vũ Vân đi rồi, phòng trở nên yên tĩnh, Dương Hồng Hạnh thấy Giản Phàm vẫn cứ nhìn mình không chớp thì nguýt một cái, hơi quay đi mượn động tác buộc tóc che dấu chút ngượng ngùng. Giản Phàm mỉm cười, gương mặt vừa rửa sạch mặt nạ đắp mặt ấy hoàn toàn không có chút son phấn nào, nhưng vẫn toát ra sự quyến rũ tự nhiên, chỉ nhìn thôi mà tim đập gia tốc, thực sự cảm nhận được sự kích động đã lâu rồi chưa có, cô gái trước mắt chẳng ăn mặc hở hang, chẳng cố ý khiêu khích, nhưng sức hấp dẫn đó thật khó kháng cự ...
Hai năm rồi, Giản Phàm tim đập mạnh nhìn cô gái bên cạnh, nhớ nhung biến thành nhu tình và đầm ấm, nhìn mãi không thấy đủ: “Anh từ chức rồi, phải làm lại từ đầu.”
“Không sao, lại chẳng phải lần đầu.” Dương Hồng Hạnh như nói chuyện người khác.
“Vậy kế hoạch của em thế nào, tốt nghiệp rồi sẽ ở lại Bắc Kinh hay về Đại Nguyên?” Giản Phàm kỳ vọng hỏi.
“Quan trọng lắm sao?” Dương Hồng Hạnh vờ không biết Giản Phàm đang lén lút áp sát mình.
“Đương nhiên là quan trọng, em ở đâu sẽ quyết định anh làm lại từ đầu ở đâu.” Giản Phàm nói bằng giọng khoa trương.
“Em về đây sống cùng mẹ em, cám ơn anh chăm sóc mẹ em hai năm qua.” Dương Hồng Hạnh nhoẻn miệng cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play