Mùa hè hai năm trước, hai người đưa ra hai lựa chọn khác nhau, Dương Hồng Hạnh lựa chọn khảo nghiệm, lên Bắc Kinh học nghiên cứu sinh, còn Giản Phàm lựa chọn kiếm tiền. Y rất hiểu cô gái hiếu thắng này, e là giống mình, muốn tránh hoàn cảnh và người quen thuộc, đợi vết thương từ từ khép miệng. Sau đó một người đi học, một kiếm tiền, nhớ nhung tương tư đại bộ phận thông qua tin nhắn, chỉ có kỳ nghỉ mới gặp nhau.
Giản Phàm đã trải qua cả gian tình, ái tình lẫn phản bội rồi, đối với phần tình cảm như gần như xa ấy, lại càng thêm trân trọng, hai người chưa bao giờ nói với nhau một chữ "yêu", nhưng đều biết trong lòng đối phương có phần yêu đó.
Chữ yêu này, giống thức ăn trong nồi, cần dùng lửa mạnh xào, dùng lửa nhỏ để đun, nếu không được phải tăng lửa hâm nóng, nếu không có một ngày nguội lạnh. Mặc dù hai năm qua mỗi tháng đều tới thăm bà Đinh, chăm chỉ hơn về thăm mẹ, nhưng vẫn không yên tâm, dù sao có tuổi rồi, mà rốt cuộc Dương Hồng Hạnh nghĩ gì, hai năm qua trong tim có ai bước vào nữa hay không, Giản Phàm thực sự không nhìn ra.
Xe chầm chậm đi trên đường, Ngũ Nhất rồi Tân Hà, xa xa thấy chóp Chung Cổ lâu, đây là nơi quen thuộc, thành phố của ký ức sâu sắc, hình như bao năm chẳng thay đổi, chỉ có lúc mới vào thành phố thấy khu Bành Tây đã giải tỏa rất nhiều rồi, thành đống hoang tàn. Tới nơi đây, nhiều chuyện, nhiều người nỗ lực không muốn nghĩ tới lại vương vấn trong đầu.
Lái xe làu bàu chửi đèn đỏ sao quá lâu, đèn xanh một cái lại chửi sao mà lắm xe như thế, toàn tiếng chửi bới địa phương của Đại Nguyên, Giản Phàm khẽ mỉm cười không tiếp chuyện. Hai năm qua y không còn nói nhiều như trước nữa, thời gian trầm mặc ngày càng nhiều, như lúc này đây chỉ chống cằm nhìn ngoài cửa sổ, vô tình liếc qua túi báo treo trong xe, thuận tay cầm xem, liền bị một tin tức ở trang nhất thu hút (Thủ phạm chính của vụ án buôn lậu cổ vật đặc biệt lớn Tề Thụ Dân, hôm nay chấp hành án tử hình).
Lật xem ngày, 1 tháng trước, từ khi bị bắt tới khi tử hinh cũng hơn 2 năm, với Tề Thụ Dân mà nói, chết là sự giải thoát hơn là trừng phạt. Trong báo chỉ liệt kê qua một loạt tội danh đào mộ, rửa tiền, buôn lậu, giết người, vài câu bao quát cả cuộc đời Tề Thụ Dân, cùng chấp hành tử hình còn có Đồng Cô Sơn, bài viết hời hợt nhạt nhẽo, e là không còn ai nhớ khi đó thảm liệt ra sao.
Hai người này đúng là đôi anh em đồng mệnh, sống nương tựa vào nhau, chết cũng cùng ngày. Tổng cộng tử hình 5 người, trong đó 4 tên thuộc tập đoàn tội phạm của Tề Thụ Dân, hai tay nhuốm đầy máu tanh, chết chưa hết tội. Nhưng còn một người chỉ là ma thế mạng, vị chủ nhiệm ngân hàng họ Thiệu kia ... Giản Phàm ném tờ báo trở lại chỗ cũ, không còn hận nữa, đối với sự sống và cái chết đã có lý giải mới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play