“Thì sao? Chẳng phải chú anh mất tiền, em và họ chẳng liên quan gì.” Dương Hồng Hạnh hơi mềm lòng, nhưng cứ nhớ ánh mắt lúc nãy Giản Phàm nhìn Lưu Hương Thuần là không kìm nổi nóng nảy.
Giản Phàm khẽ thở dài: “Thôi vậy, để anh đi tìm Hương Hương nói chuyện.”
Dương Hồng Hạnh khẽ rùng mình một cái, đừng hòng cô để chuyện đó xảy ra, hai người này rõ ràng còn tình cảm với nhau, con gái vào lúc thế này rất yếu lòng, ai biết tiếp đó sẽ xảy ra chuyện gì. Cô nhìn xoáy vào mắt Giản Phàm thật sâu, lại có cảm giác muốn rút súng bắn cho y một phát, lúc này chỉ còn cách khuyên mấy người kia về thôi, cắn răng gật đầu: “Được rồi, em sẽ giúp anh.”
“Hạnh Nhi, anh biết em sẽ giúp anh mà, giúp anh thêm chuyện nữa nhé.” Giản Phàm được nước lấn tới, ghé tới gần Dương Hồng Hạnh, mắt đầy nhu tình.
“Tránh ra, tránh ra ... nói gì thì nói đi, đừng bày trò này.” Dương Hồng Hạnh nghiêm mặt đẩy Giản Phàm ra, muốn giữ khoảng cách, lúc này đây cô ghét nhất cái mặt Giản Phàm.
Không ngờ Giản Phàm một khi mặt dày lên, không lùi mà tiến, thở một hơi vào tai cô: “Tối nay đừng về, ở lại đây nhé?”
“Anh, cái gì ... Anh ...” Dương Hồng Hạnh mặt tức thì đỏ phừng phừng, bị hơi thở của Giản Phàm làm ngứa ngáy, bủn rủn, muốn nổi nóng muốn tát cho y một cái mà tay lại không có sức, tủi thân vô cùng: “Chúng ta là gì của nhau chứ, anh ngó lơ em bao lâu, bây giờ bỗng dưng lại sán tới, anh coi em là loại gì? Em thèm vào ...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT