Chân vừa mới chạm đất đã quay về xe, Giản Phàm mở máy điện thoại lần đầu tiên từ sau Tết, bấm bấm một hồi, men theo địa chỉ tới tiểu khu Chính Dương, nơi đó cách đội một không xa, nằm ở cuối đường Tân Hà, dừng xe nhìn một tấm lưới chống trộm kéo lên tận tầng 4 thì bật cười, trước kia chẳng bao giờ quan tâm, giờ tới một nơi nào đó trước tiên quan sát địa hình, sau đó tiềm thức xác định vị trí.
Có điều tới gặp, không phải nghi phạm.
Tằng 402, tới trước một cánh cửa sắt, nhìn mãi mà không thấy chuông cửa, căng mắt ra mới tìm được cái chấm đỏ, ấn hồi lâu lại chẳng kêu, lại bật cười, giơ nắm đấm đập rầm rầm, lần này có tác dụng, ô cửa nhỏ mở ra, hơi khom lưng xuống nhìn thấy Tần Cao Phong.
Quá cao cũng phiền, có lẽ là vào cửa còn phải cúi đầu, Giản Phàm rất tự tin với chiều cao của mình, 1m8 ra đường đủ sải bước tự tin rồi, vậy mà so với Tần Cao Phong vẫn như người lùn.
“Thoải mái ngồi, tôi đi rót nước.” Tần Cao Phong mở cửa đi ra ban công, ra ban công vặn vòi nước rào rào vào ấm.
Giản Phàm đứng ở giữa phòng quan sát xung quanh, điển hình nhà của dân độc thân, phòng ngủ vẫn mở cửa, chăn màn nguyên xi không thu dọn, gạt tàn trên bàn đầy ắp không đổ, bên cạnh là mấy vỏ gói mỳ ăn liền, phòng che rèm một nửa, giống con người Tần Cao Phong, mặt âm u chả thấy nụ cười. Vừa đi một bước mới nhận ra cửa có đống dép lê vứt bừa bộn, nếu không phải có Tần Cao Phong đứng đó, Giản Phàm còn hoài nghi mình quay về phòng ngủ tới đại học, một người sạch sẽ ngăn nắp như y, cảm giác chỉ có một, chuồng heo.
“Ha ha ha, nhà hơi bừa, ngại không dọn, đừng cười.” Tần Cao Phong thừa biết tính gọn gàng ngăn nắp của Giản Phàm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT