Giản Phàm nghiêm túc nói: “Khi đó chú tôi vừa giải ngũ vào đồn công an làm việc, đưa ra chủ ý xấu, đẩy sinh nhật của tôi lên trước 9 tháng, vừa vặn vượt ra khỏi giới hạn, về sau ở nhà trẻ cơ quan lại làm cái chứng minh tôi là đứa bé chậm phát triển, thế mới cho phép mẹ tôi mang thai thứ hai ... Bởi thế ngày sinh nhật trên CMT của tôi là không đúng đâu, cô đừng tin.”
Tằng Nam há hốc mồm đầu tiên là thất vọng, sau đó giận dỗi mắng: “Đồ lừa gạt, tôi không tin anh.”
“Thật, tôi bị oan, bỗng dưng già đi gần một tuổi, cô nhìn tôi đi, có phải là trẻ hơn tuổi thật không?” Giản Phàm vỗ vỗ má.
“Hừm, cho dù là thật, nhưng một năm 365 ngày, vì sao không phải ngày nào, mà đúng vào sinh nhật tôi? Tức là chúng ta có duyên với nhau.” Tằng Nam kiên quyết bảo vệ luận điệu hai người có duyên với nhau, trò chuyện một lúc dần dà quên khóc, có chút khó xử nói: “Giản Phàm, ngày kia anh có rảnh không?”
“Ngày kia là 29 tháng Chạp rồi, nói không chừng không rứt ra được, cô có việc gì?”
“Đó là ngày hạ táng cha tôi, tôi muốn ...” Tằng Nam chớp chớp mắt, ý tứ truyền đạt qua đôi mắt biết nói ấy không cần diễn đạt thành lời, có điều cuối cùng vẫn không nói ra được: “Nếu không thì thôi vậy, không thích hợp.”
“Tôi dẫn người trong đội cùng đi, có thể tiễn tiền bối đi hết chặng đường cuối cùng là chuyện vinh hạnh nhất ... Có điều cô hứa không được khóc nữa, 14 năm rồi, còn chuyện gì không bỏ qua được ... Thế nào, cô đồng ý thì tôi cũng đồng ý.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play