Hai tên kia kéo Quách Nguyên đi nói không ngừng, Hồ Lệ Quân nghe mà dở khóc dở cười, Giản Phàm chỉ cần mở miệng một cái là lừa cho người khác quên hết đông tây nam bắc, hai tên này thời gian qua suốt ngày kêu ca than vãn làm người ta chỉ muốn đá một phát, giờ tinh thần ngời ngời, nói mười câu là thế nào cũng phải nhắc tới Oa ca.
“Trương Kiệt, Thành Cương, tôi nói này, sao hai cậu lần nào cũng bị người ta bán còn đếm tiền thay thế? Đây không còn là lần đầu tiên nữa, các cậu không thấy trong chuyện này có vấn đề à?” Hồ Lệ Quân cảm thán.
“Có vấn đề gì?” Tiêu Thành Cương không thấy.
“Làm gì có vấn đề?” Trương Kiệt cũng không nhận ra.
“Vậy tôi hỏi hai cậu.” Hồ Lệ Quân nhìn hai tên ngốc mà ngán ngẩm: “Cậu ta chuyên môn chạy tới điểm giám sát, gọi hai cậu theo, nói là mệnh lệnh của chi đội trưởng đúng không? Tới Thịnh Đường đòi tiền cũng là mệnh lệnh của chi đội trưởng.”
Tiêu Thành Cương đắc ý nói: “Chị sai rồi, đi kiếm tiền là chúng tôi đột xuất nghĩ ra.”
“Được, cái đó coi như không phải, rút khỏi điểm giám sát chẳng lẽ cần chi đội trưởng phái người đi? Một cú điện thoại không phải xong à?” Hồ Lệ Quân hỏi một câu làm hai tên ngốc không cười được nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play