Loại ăn cơm nhão như Chu Thừa Văn, dây leo bám lên người đại thụ, đôi khi quên mất thân phận dây leo của mình rồi, đối diện với cảnh sát không sợ, nhưng mà với loại như Tề Thụ Dân làm sao không sợ? Hắn cũng tới thăm Đường Đại Đầu rồi, tên đó xấu xí có thêm vài vết xẹo, có khi càng dễ dọa người kiếm tiền, chứ cái mặt mình mà có cái xẹo ...
“Đưa đây.” Giản Phàm thấy ánh mắt Chu Thừa Văn đã có chút thất thần, thình lình đưa tay ra quát.
“Cái gì?” Chu Thừa Văn giật mình.
“Băng giám sát, đi với tôi một chuyến, anh muốn tố cáo chúng tôi còn gì, từ cục tới chi đội hay cả ban đốc sát, tôi đi với anh. Này đại ca, trời chưa tối mà anh đã nằm mơ rồi, quan hệ thiên hạ nhiều lắm, không phải bà chủ của anh quen biết một ít là có thể lôi kéo toàn bộ. Đừng nói cái ghi hình giám sát dọa tôi, dù có là Tề Thụ Dân thấy tôi cũng phải tránh đường ... Lấy ra, đi thôi.” Giản Phàm vẫy vẫy ngón tay.
Tình thế thay đổi quá nhanh nhất thời Chu Thừa Văn không biết đối phương đang dọa hay nói thật.
“Lề mề cái gì? Chúng tôi đã đi cùng rồi mà còn không chịu à? Vừa rồi vênh váo lắm mà.” Tiêu Thành Cương rống đau tai, vốn chẳng có thiện cảm nào với loại giai cấp sữa bột này.
“Đừng, đừng, các vị chờ chút ... Tôi xin chỉ thị, một phút thôi ạ ..”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT