“Kiều Tiểu Ba.” Hồ Lệ Quân thấy Trương Kiệt đã làm xong thủ tục đi về phía họ, vỗ vỗ vai Kiều Tiểu Ba, cổ vũ: “yên tâm, vợ anh có chuyện gì, chúng tôi sẽ giúp, vì biểu hiện lần này của anh, tôi vẫn coi anh là đồng đội cũ, hôm nay đi sớm quá, nếu không dì Thời và chú Nghiêm còn định tới tiễn anh một đoạn.”
Kiều Tiểu Ba rối rít cám ơn, lần đầu cảm thấy bộ cảnh phục từng khoác lên người cũng có giá trị, Trương Kiệt tới nơi, do thẩm vấn rất thuận lợi nên cũng học theo Giản Phàm, vô cùng khách khí, bắt tay an ủi: “Người anh em, không nói mấy câu giả dối nữa, vào đó rồi chớ để họ biết anh là cảnh sát, nếu không là thảm đấy. Thứ hai, anh không phải loại người làm được kẻ ác, chịu đựng mấy thằng cầm đầu chút, vài trận đòn là qua thôi, tôi đánh tiếng với quản giáo rồi. Người ta hỏi phạm tội gì vào đó, cứ nói càng nặng càng tốt, ra vẻ mập mờ một chút, thế chúng mới sợ, giết người cướp của cũng được, đánh cảnh sát càng tốt, trước kia làm cảnh sát, chắc biết vài vụ án hả, kể cho chúng nghe, mồm mép anh khá mà ... Thế thôi, có cơ hội chúng tôi tới thăm ...”
Tiễn chân cho tới tận cửa khu nhà giam, Kiều Tiểu Ba mỗi bước chân lại run một cái, cửa sắt đóng sầm lại, hoàn toàn cách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài.
“Ê Trương Kiệt, nghi phạm này quan lớn cỡ nào thế, sao không đeo còng, vi phạm quy định đấy nhé!” Một quản giáo đi qua nhìn thấy, nhận ra Trương Kiệt thuận miệng nói một câu.
“Cút cút cút.” Trương Kiệt đuổi như đuổi ruồi: “Nhìn lại bản thân anh đi, suốt ngày lăm lăm cái dùi cui, đi chăn dê hay đuổi lợn thế, chúng tôi chấp pháp văn minh, nghi phạm thì sao nào? Người ta có tính giác ngộ, không thấy người ta tự đi vào à?”
“Xì, đợi ngày nào đó cậu bị vào đây, tôi cho biết mặt.” Quản giáo dứ dùi cui cười mắng.
Thế là kết thúc được một việc, bốn người lên xe thì trời cũng hửng sáng, ba mươi tiếng thẩm vấn luân phiên nghỉ ngơi, không thấy mệt, Hồ Lệ Quân và Trương Kiệt qua nhà Kiều Tiểu Ba. Vị cựu cảnh sát sống chẳng ra sao, gia cảnh bần hàn, vợ khóc hết nước mắt và con gái học tiểu học, giờ mất đi trụ cột gia đình, sợ càng khó sống, trò chuyện nửa ngày, hiểu được sao Giản Phàm lại khổ sở như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT