“Đây chính là chỗ cao minh của mấy kẻ gây án, bọn chúng lấy một phần tiền trộm trong Phân cục Tấn Nguyên nhét vào lòng anh, khi đó chỉ có 2 loại kết quả xảy ra. Thứ nhất, anh thấy tiền nổi lòng tham, giấu đi, như thế thì chuyện xảy ra sẽ không ai biết. Thứ hai, anh không động lòng, thế thì mất súng, mất tiền, mất văn vật, anh sẽ là manh mối trọng yếu nhất, theo thông lệ tra án, anh cũng là nghi phạm trọng yếu nhất. Bất kể là loại tình huống nào thì anh cũng giúp nghi phạm tranh thủ được thời gian quý giá để bỏ trốn, hiệu quả hơn giết anh nhiều ...” Giản Phàm mỉm cười giải thích sơ qua: “Tất nhiên là không phải do tôi đoán, làm sao mà đoán được chuyện này chứ, đã nói với anh rồi, tên lái xe hôm đó đã bị bắt, cho nên chúng tôi đã nắm được một phần vụ án, không ai tin lời hoang đường của anh.”
Kiều Tiểu Ba vẫn nhìn Giản Phàm trừng trừng, lúc này hắn đã tin kẻ gây án năm xưa đã bị sa lưới.
Ở phòng giám sát, Hồ Lệ Quân tất nhiên biết chẳng có nghi phạm nào sa lưới hết, chính vì thế mà càng thán phục Giản Phàm, lần này thì đánh gục hoàn toàn phòng tuyết của Kiều Tiểu Ba rồi.
Trương Kiệt vẫn còn kinh khiếp lẩm bẩm: “Mẹ nó, giờ tôi hoài nghi Giản Phàm là kẻ gây án, tên này quá quỷ quái rồi.”
Kiều Tiểu Ba uống một ngụm nước, tiêu hóa chấn kinh mà chàng cảnh sát trước mắt đem tới, sự tự tin của y giống như nắm cả càn khôn trong tay không ai có thể nghi ngờ, do dự chút hạ quyết tâm thừa nhận: “Đúng, là tiền, 4 cọc tiền, những 2 vạn ... Khi đó tiền lương của tôi mới có hơn 400 một chút, sao mà không nổi lòng tham cho được, ba bốn năm tiền lương chứ ít gì, thế là đầu óc váng vất, chẳng còn nhớ gì nữa. Tôi phân biệt phương hướng rồi chạy nhanh về nhà, nhà tôi ở phía bắc Đại Nguyên, cách nhà máy xử lý nước bẩn rất xa, không biết chạy bao lâu mới về tới nhà, không dám đánh thức ai, tôi nhét tiền vào khe ở nóc nhà, thay cảnh phục rồi chạy về đơn vị ... Tới đơn vị mới phát hiện là sắp 6 giờ sáng ngày hôm sau.”
Quách Nguyên ngắt lời ở đây: “Vậy kẻ gây án làm sao mở được cửa phân cục?”
“Chìa khóa được treo ở tường phòng trực ban, bình thường nếu người trực ban không có mặt, người phân cục đều biết tự lấy chìa khóa mở cửa, khi tôi về thì phát hiện chìa khóa vẫn tra ở ổ khóa, tôi vội vàng thu về, rồi vào giường ở phòng trực ban ngủ. Nhưng không ngủ được, cảm thấy chuyện xảy ra rất có vấn đề, chỉ là trong phân cục rất yên tĩnh, hình như không có chuyện gì xảy ra, tới 8 giờ giao ban, tôi vờ như không có chuyện gì về nhà, nhưng chưa tới nhà đã bị cách ly. Cứ thế, cách ly một cái những nửa năm, khi ra mới biết mình bị tội lơ là chức vụ khai trừ, Bùi Hướng Đông thì tự sát ... Ôi, chớp mắt cái đã mười mấy năm.” Kiều Tiểu Ba thở phào, trút bỏ được gánh nặng, nhưng lại sinh lo lắng vì điều mình sắp đối diện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT