Trương Kiệt là tên nóng tính, cũng không cần vờ vịt nổi khùng, đứng bật dậy quát: “A, thằng này láo, phản rồi, dám tấn công cảnh sát, còng lại.”
Tiêu Thành Cương rút còng xông lên, Kiều Tiểu Ba múa tay loạn xạ, vừa bị khống chế là rùng người xuống, lăn lộn trên mặt đất ăn vạ: “Cảnh sát đánh người, cảnh sát đánh người, đánh chết người ta rồi.”
Ba người kia nhìn nhau, không ngờ tên này còn vô lại hơn trong tưởng tượng vài phần, ai còn nghĩ hắn nhút nhát đáng thương thì mù mắt rồi.
Hồ Lệ Quân rốt cuộc không nhịn được mở cửa đi ra, Giản Phàm đuổi theo giữ cô lại, "suỵt" một tiếng, nói nhỏ: “Chị cho tôi mấy phút.”
Nói xong đẩy cửa đi vào phòng thẩm vấn, để Hồ Lệ Quân ở ngoài.
Tình hình chỉ vài phút mà đã đảo lộn, Kiều Tiểu Ba lăn lộn trên mặt đất, gào thét không ngừng, ba người kia vô kế khả thi, Giản Phàm bước tới ngồi xuống hứng thú nhìn Kiều Tiểu Ba diễn trò như đang xem xiếc khỉ, cười hỏi: “Kiều Tiểu Ba, nhận ra tôi không? Anh trêu đùa cảnh sát mười mấy năm, chúng tôi trêu anh có vài tiếng mà đã không chịu nổi à?”
Lời này lập tức hiệu quả, Kiều Tiểu Ba trong tích tắc đã không la hét nữa, bò dậy, nhìn mấy lần, lại là một vị mặt mày xước xát dán băng dính chằng chịt nữa, lắc đầu không nhận ra: “Anh là ai, tôi không nhận ra, đừng bẫy tôi, làm như tôi chưa làm cảnh sát ấy, lấy mấy thứ kia mà đòi định tội tôi à, trẻ con quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play