“Thành Cương, mày nói trên cái bảng này không có nữ nghi phạm, không có tinh thần đúng không? Giờ tôi tăng thêm cho mọi người một nghi phạm, Phùng Mai Mai, nữ, 31 tuổi, thất nghiệp, cái tên này không lạ chứ? Đó là vợ Tiết Kiến Đình.”
Cái tên có trong hồ sơ, Hồ Lệ Quân còn nhớ, ghé tai Lục Kiên Định thì thầm cái gì đó.
Giản Phàm mỉm cười gõ tấm bảng giải thích cho đám đông chưa hiểu: “Thái thịt thuận theo thớ, chặt xương phải tìm được đốt, trong mấy nghìn vụ án tôi xem có một đặc trưng, đó là kiến vật ngã voi, lay đổ đại thụ, nhiều chuyện chúng ta thua ở chi tiết nhỏ ... Vợ của Tiết Kiến Đình vừa trẻ trung, vừa xinh đẹp, con trai mới hơn 1 tuổi, trừ hai nhân tố này, tôi không nghĩ ra loại lưu manh côn đồ như Tiết Kiến Đình có nguyên nhân nào phải tự sát.”
“Hơn nữa sự kiện này mọi người không thấy có vấn đề à? Dân không đấu với quan, nghèo không đấu với giàu, Phùng Mai Mai, một nữ nhân gia đình bình thường, lấy đâu ra dũng khí quyết tâm đấu với chi đội hình sự? Nếu sau lưng không ai xúi bẩy giật dây, không ai chống lưng bày kế, có thể làm ra không? Báo chí không ai thao túng sao tung hê nhanh như vậy, xem bức ảnh đi, áo tang trắng xóa, bắt mắt chưa, nếu bọn họ ăn mặc bình thường tới kêu khóc thì tôi không chú ý đâu, nhưng nhìn ăn mặc như đi lên sân khấu diễn kịch thế này, rõ ràng có kế hoạch.”
“Tôi lang thang ở cái chợ đồ cổ bao ngày không lạ gì Tiết Kiến Đình là loại người thế nào, đừng nói cả chợ căm ghét hắn, đến cả cha mẹ hắn còn chẳng khác gì đã từ mặt hắn từ lâu. Hắn lấy vợ đi ở rể, thế thì đâu ra nhiều người vì hắn đòi công bằng thế? Chú ý thời gian, rất ngắn nửa ngày chưa tới mà cô ba chú bảy nhảy cả ra rồi, tôi không coi thường nữ nhân, nhưng nếu một người mất chồng đau đớn tới khóc chết đi sống lại, còn bình tĩnh đi tổ chức lực lượng đông đảo vậy không? Đám người này có vấn đề.”
Kỳ thực Giản Phàm chưa nói hết, là người từng mấy lần thao túng loại chuyện này, y nhìn ra vấn đề ngay lập tức, không chỉ có thân nhân tới nhanh, chuyện sau đó càng khiến sóng gió bão bùng, khiến tổ chuyên án không thể không khẩn cấp dừng lại, phải có tổ chức chặt chẽ.
Đây là chuyện xấu của chi đội khiến mọi người tiềm thức né tránh không muốn bàn, vì thế mà bỏ xót, nếu không tin rằng sớm có người nhìn ra vấn đề trước Giản Phàm, đây là vấn đề tâm thái chứ không phải trí tuệ gây ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play