Mẹ nó, đúng là làm ăn quan liêu, muốn được việc là phải vòng vo nửa ngày trời mới xong, Giản Phàm không bỏ lỡ thời cơ đưa ra yêu cầu: “Người có tiền án buôn lậu cổ vật và liên quan tới lĩnh vực tương tự trong mười bốn năm qua, vụ án do đồn công an, đại đội, chi đội và ban hình sự cục tổng cộng hơn 800. Chúng tôi hoài nghi nghi phạm nằm trong số này, bọn họ không thể nào cả đời không dính tới nghề cũ, không thể cả đời không dính líu tới pháp luật. Vốn tôi cho rằng không nhiều, không ngờ riêng hồ sơ chất lên bằng nửa cái nhà, chỉ đọc cũng mất vài tháng, nên tôi cần kho thông tin tội án, sàng lọc ra hiềm nghi.”
“Tổng cộng có bao nhiêu nghi phạm?”
“Hơn hai nghìn người.”
“Cái gì?” Ngũ Thần Quảng hét lạc cả giọng, ông ta dám chắc vừa rồi mình không nghe nhầm.
“Hơn hai nghìn người.” Giản Phàm kiên nhẫn lặp lại lần nữa.
“Ha ha ha.” Ngũ Thần Quảng ngửa đầu cười lớn, ngả vào lưng ghế ôm trán mà cười: “Đừng nói kho tin tức tội án thành phố, cậu mời cả tỉnh xuống cũng chịu ... Ha ha ha, Giản Phàm, cậu dám nghĩ dám làm thật đấy, tôi đem hết lực lượng cho cậu cũng phải tốn ba tháng.”
“Chi đội trưởng, hơn hai nghìn chỉ là tổng nhân số, sau khi qua sàng lọc sẽ không còn lại là bao, tôi chỉ cần quyền sử dụng kho tin tức, chú ký tên, tôi đâu xin người? Máy vi tinh làm mấy việc này nhanh hơn não người, chỉ cần điều kiện sàng lọc chính xác, có khi thấy hiệu quả ngay ... Chẳng may mèo mù vớ cá rán thì mọi người đều có lợi đúng không? Lần trước bọn họ nói không cách nào tìm ra địa điểm thử súng, không phải là một mình tôi tìm ra được sao?” Giản Phàm kiên nhẫn thuyết phục, kỳ thực điều y muốn làm là xông lên đạp một phát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT