Ngày hôm sau Giản Phàm về đội một, mời Sử Tĩnh Viện đi cùng, sau đó tới chỗ Kiều Tiểu Ba một chuyến nữa. Có điều sau khi Sử Tĩnh Viện hỏi kỹ càng tình hình, vẽ lại hiện trường thì thú vị rồi, một người ngồi xe moto ba bánh, toàn thân chùm áo mưa lớn, không lộ mặt, giống cảnh tượng trong truyện tranh, hơn nữa Kiều Tiểu Ba còn thề thốt lúc đó đúng là nghe thấy bốn chữ "nhiệm vụ khẩn cấp".
Giản Phàm cùng Sử Tĩnh Viện thảo luận, nhắc tới ý nghĩ là người ngoài vào ăn trộm, nghi phạm từ Phân cục Tấn Nguyên đi ra, dùng xe moto cảnh sát, mà tư duy của người trực ban phạm sai lầm, xe trong đơn vị thì người bên trên xe là trong đơn vị. Khi ấy có xe là lãnh đạo, đương nhiên thấy lãnh đạo là phải vội vàng mở cửa, thuận miệng hỏi lại là "nhiệm vụ khẩn cấp", nên hồ đồ cho người ta đi. Như suy đoán của Giản Phàm thì trộm súng chính là đề phòng trường hợp này, một khi phát hiện tình hình không ổn khả năng sẽ nổ súng hại người đào thoát.
Sử Tĩnh Viện nghe xong chỉ nhún vai cười, có điều Giản Phàm biết cô muốn nói hai chữ: Chứng cứ.
Bắt trộm phải có tang chứng, bắt gian phải ở tận giường, không chứng cứ là không có gì, mà chứng cứ của vụ án này thì đã biến mất hết. Tiền, khỏi phải nói, đã tiêu sạch; súng thì hủy rồi; cổ vật thì trôi ra nước ngoài lọt vào tay nhà sưu tầm cá nhân. Thậm chí bây giờ Tằng Quốc Vĩ có đường hoàng xuất hiện thì cũng chẳng có bất kỳ thứ gì chứng minh là ông ta làm, thêm vào thành phần liên quan thì phức tạp, làm Giản Phàm hơi đau đầu.
Giản Phàm đưa Sử Tĩnh Viện về đại đội một, sau đó cùng Trương Kiệt trở về chi đội, thế là một ngày lại qua đi.
Thời Kế Hồng và Nghiêm Thế Kiệt cũng quan tâm tới tình hình điều tra của hai người, có điều sau khi xem phác thảo hiện trường, Thời Kế Hồng ngoạc cái mồm rộng ra cười: “Bức tranh này làm tôi nghĩ tới một chuyện cười, đổ mực lên tờ giấy trắng, sau đó nói với người ta đây là một con trâu trong đêm, ha ha ha.”
Hai đồng chí già cùng cười, lúc này trong lòng Giản Phàm có rất nhiều nghi vấn, chưng cầu ý kiến của họ: “Chú Nghiêm, dì Thời, nếu như là chú dì suy đoán, cháu nói là suy đoán thôi nhé, thì sẽ là ai? Chú dì đã tám lần tham gia điều tra rồi, quanh đi quẩn lại chỉ có mấy người, thế nào cũng có suy đoán chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT