“Các đồng chí, nuôi binh ngàn ngày dùng nhất thời, lúc Đảng và nhân dân khảo nghiệm chúng ta tới rồi.”
Tần Cao Phong giơ nắm đấm kiệt lực la hét, cứ như tổng động viên tiền chiến, hiển nhiên là mấy lời này không hợp với con người thường ngày của hắn lắm, cho nên trong đám đông có vài tiếng cười không hài hòa với không khí vang lên. Hơn nữa đây còn là lời thoại trong bộ phim từ thập niên 50 thi thoảng trong đội đem ra nói đùa không ngờ đội trưởng dùng vào lúc này.
Tần Cao Phong không cười, còn lớn tiếng quát: “Đừng nghĩ đây là câu nói đùa, khi quốc gia có nạn, ai cũng có thể chạy, nhưng quân nhân không thể chạy, cảnh sát không thể chạy, khi nhân dân gặp nạn, ai cũng có thể tránh, nhưng cảnh sát không thể tránh. Đây là trách nhiệm và nghĩa vụ của cảnh sát, tôi không cần biết ngày thường mọi người làm bừa làm bậy, lười biếng nghịch ngợm ra sao, lúc có nạn mà né tránh, tiêu cực, rút lui là phạm tội ... Giờ nói cho tôi biết, mọi người là ai?”
Giọng nói trầm hùng từ loa phát ra như đao cắt đứt màn mưa, như tiếng sắt thép va chạm, làm tất cả mọi người ngửa cổ hô lên: “Cảnh sát nhân dân.”
Tần Cao Phong ở dưới giơ tay hô: “Bây giờ tôi cần ba mươi người tình nguyện, không lấy người đã lập gia đình, không lấy đồng chí nữ, không lấy nhân viên văn phòng, có ai muốn đi cùng tôi không?”
“Tôi đi, tôi đi.”
“Tôi cũng đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play