Cơn mưa nặng hạt làm mọi thứ trước mắt trở nên nhập nhòe, xe chậm rãi đi trong cơn mưa tầm tã, đường phố không vì cơn mưa mà vắng vẻ hơn, chỉ có những ánh đèn muôn màu bị nước mưa làm nhòe đi, tựa hồ biến thành thế giới khác.
Tằng Nam hết sức thoải mái co chân tháo giày ướt, khoanh chân ngồi trên ghế, bật nhạc lên đung đưa hưởng thụ, thi thoảng đưa mắt nhìn Giản Phàm nghiêm túc lái xe. Từ khóe miệng, ánh mắt cô đều mang nụ cười, thầm kêu may mắn mình nghĩ ra cách này mới thành. Muốn thu hút sự chú ý của một nam nhân, hoặc là giả vờ thanh thuần, hoặc làm nũng, hoặc khiêu khích, hoặc dụ dỗ .,. Chiêu số vô vàn, tùy từng đối tượng mà phải dùng cách khác nhau, nhưng bất kể lúc nào, tuyệt chiêu luôn là giả vờ đáng thương, khơi lên bản năng che chở của nam nhân.
Vừa đi tới đường Tân Hà thì có một hàng xe cảnh sát hú còi phóng qua, Giản Phàm giật mình, mười mấy chiếc, còn có cả xe chở quân của đặc cảnh, lầm bẩm: “Hình như có chuyện lớn rồi.”
“Sao thế?” Tằng Nam từ trong tưởng tượng tỉnh lại, nhổm người lên hỏi.
“Cô xem kìa, chiếc xe kia là của trung đội đặc cảnh, thế trận này cả năm chưa thấy được một lần.” Giản Phàm chỉ phía trước, nhất định có chuyện lớn xảy ra.
Đối với chuyện này Tằng Nam không biết phải tỏ thái độ thế nào, đang nhìn thì di động trên bảng điểu khiển của Giản Phàm lóe sáng rung rung, có tin nhắn, Giản Phàm vừa xem một cái, sắc mặt thay đổi. Tằng Nam khẩn trương hỏi: “Sao thế?”
“Tập hợp khẩn cấp, tôi không lừa cô đâu.” Giản Phàm đưa di động tới trước mặt Tằng Nam.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play