Tằng Nam nắm áo Tiêu Thành Cương đi sau, giọng run run: “Linh tinh, nơi này đen xì xì chết khiếp.”
“Chị nhát thế, tôi nhớ chị luyện võ từ nhỏ kia mà, đến nam nhân bình thường không đỡ nổi mấy chiêu.”
“Tôi không sợ người, tôi sợ ma ... Lần sau tôi không tới nữa.”
“Chị tự dọa mình thôi, ma ở đâu ra ... Thôi hỏng rồi, trời sắp tối, chúng ta không có đèn pin thì sao lên núi được.” Tiêu Thành Cương đứng lại, nghĩ tới vấn đề nghiêm trọng.
Tằng Nam càng thêm lo, mắng Tiêu Thành Cương hồ đồ, tiếp đó sợ hãi, Giản Phàm chưa xuống, trời tối xảy ra chuyện gì bất tắc thì biết làm sao?
Hai người đánh liều đi tới phía trước, nhưng hai bên đường đều là rừng đen xì xì, đi vào một bước thôi Tiêu Thành Cương cũng sợ lạnh người, Tằng Nam lại đột ngột hét lên: “A, ma ...”
Tiêu Thành Cương cũng nhảy lùi ra sau, phía trước thấp thoáng có ánh sáng lượn qua lượn lại như ma trơi, kéo tay Tằng Nam lùi ra sau, thuận tay nhặt lấy cục đá, an nủi: “Đừng sợ ... Đừng sợ ... Dù người hay ma cũng đập chết nó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT