Giản Phàm đuổi theo không kịp, dậm chân hậm hực quay về, vừa rồi nói thế là cổ vũ lão Hói, ai rảnh đi làm mấy chuyện vớ vẩn đó.
Dương hồng Hạnh cười trên đau khổ của người khác: “Ai bảo tính toán quá thông minh làm gì, giờ tặng luôn cả mình cho người ta, hi hi ..”
“Hừ, đi thì đi, đeo cái danh thôi mà, càng nhiều bạn thì ra đường mới thuận lợi.” Giản Phàm chấp nhận số mệnh.
Dương Hồng Hạnh cong môi: “Thôi đi, đừng có vờ vịt, anh cũng muốn về, chính anh cũng không buông tay được.”
“Sao nào, em không cao hứng thì anh không đi nữa ...” Giản Phàm ngả ngớn nâng cằm Dương Hồng Hạnh lên, Dương Hồng Hạnh hừ một tiếng đánh bạy tay đi, mặt dày chuyển tay sờ má cô một cái, chu môi đưa mặt lợn tới, Dương Hồng Hạnh đẩy ra, nhưng hôm bị ôm chặt, chạy không thoát ...
Chuyện hai người rất vi diệu, người ngoài nhìn vào thấy Giản Phàm có vẻ yếu thế hơn, kỳ thực chuyện lớn trong nhà đều do y quyết, Dương Hồng Hạnh trước mặt người khác cũng quát mắng Giản Phàm, rất không nể mặt, nhưng khi chỉ có hai người lại luôn nhường nhịn nhân nhượng y, ý vị trong đó, chỉ hai người họ mới hiểu.
Hai người đang dính lấy nhau thì có điện thoại, Dương Hồng Hạnh đẩy Giản Phàm ra, tức thì thất kinh: “Chết chết, toàn nói linh tinh với anh, quết mất chuyện chính, làm gì thế này ... Trương Vân nói, Sở Tú Nữ tỉnh rồi, hôm nay phòng cũng đã trang trí xong, chúng ta đi thăm cô ấy thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT