Đã 10 giờ rồi, đây là lúc chuẩn bị xuất hàng, lên tầng hai, cơm rau đã đóng từng hộp, bận nhất e là Bác Giang, việc gì cũng xen vào chỉ huy, chỗ nào cũng tới giúp, thấy Dương Hồng Hạnh, cười chỉ chỉ tầng 3, rồi lại tiếp tục làm việc. Dương Hồng Hạnh cảm thấy quai quái, để Bác Giang tuổi cao vẫn phải làm việc như vậy, dù thế nào không đành lòng.
Gõ gõ cửa, không đợi đáp đã đi vào, tổng giám đốc Giản đang ngồi ngay ngắn, tay cầm tờ báo chăm chú xem, giống hình ảnh chụp trong mấy họa báo, mỗi tội đi đội mũ đầu bếp, phá hỏng hết phong cảnh.
Dương Hồng Hạnh cười khúc khích: “Này, không thể vì kết hôn mà phấn đấu vươn lên như thế chứ? Bận rộn công tác vẫn học tập sao?”
“Quá ba mươi không học nghề, anh đang xem tin về người bạn cũ suýt làm Thực Thượng chúng ta đóng cửa.” Giản Phàm trải báo ra, đứng dậy kéo Dương Hồng Hạnh ngồi vào ghế của mình, cầm cốc rót nước.
Dương Hồng Hạnh xem báo pháp luật tỉnh, tiêu đề là "hơn trăm quần chúng khiếu nại tố cáo", nội dung thì cô đoán ra được, chuyện đó đã trôi qua hai tháng, xem sơ qua gấp báo lại, nhận lấy cốc nước Giản Phàm đưa cho: “Sao thế, lại phẫn thế hận đời sao?”
“Còn không à, toàn lời dối trá, đám bảo an đó công khai bắt người cách phòng khiếu nại không xa, chuyện xảy ra mấy năm rồi, khi lộ ra mới nói là nhờ lãnh đạo coi trọng cao độ, cơ quan tương quan kịp thời chú ý mới phá được án trong thời gian ngắn ... Giờ anh không muốn xem báo nữa, xem là đau bụng muốn đi nhà xí ... Em xem đi.” Giản Phàm xoay cái laptop Lenovo bị Lỵ Lỵ đảo thải, mở một trang tin ra.
“Ồ, phó thị trưởng Thẩm Vinh Quy bệnh mất ở nhà?” Dương Hồng Hạnh ngạc nhiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play