Trương Chiêu Hoa lúc này trong đầu đã không còn chỗ cho những dòng suy nghĩ kiểu như 'Sao giả thiết này lại thay đổi nhanh vậy?', 'Ôi mẹ ơi, hóa ra là huyền huyễn à, xịn quá, tôi chơi không nổi!', 'Lão Nhị là sự kết hợp của thủy oa và hỏa oa, ảo diệu thật!' mà chỉ còn lại một chữ duy nhất lặp đi lặp lại —— Ăn.
Tốt quá đi, không cần cô tự đi tìm ăn, dù bọn họ có ý đồ gì không tốt, cô cũng quyết định theo bọn họ!
Lão Đại bóc vỏ củ thổ ngật đáp, dùng một mảnh lá xanh chắc chắn mà Lão Ngũ đưa cho, gói lại rồi đưa đến bên miệng Trương Chiêu Hoa. Lúc này, Trương Chiêu Hoa cũng chẳng còn hơi sức mà khách sáo nữa, há miệng cắn một miếng, và ngay lập tức bị chinh phục hoàn toàn, thứ này ngon đến phát khóc! Siêu ngon!
Cái gọi là nhân sinh, có lẽ thứ có thể xếp trên cả sắc đẹp, chỉ có mỹ thực mà thôi.
[ Đúng là chỉ có ăn mới làm người ta vui vẻ ]
Cái món thổ ngật đáp kia không biết là cái gì, vị sa mềm tan ngay trong miệng, cơ hồ không cần nhai, lại còn có vị mặn nữa chứ. Đối với Trương Chiêu Hoa, người đã lâu không được ăn đồ chín và đồ mặn mà nói, hương vị này ngon đến phát khóc.
Ăn hết cả cái thổ ngật đáp trong tay Lão Đại rồi, Trương Chiêu Hoa vẫn còn thòm thèm, quả thực có loại xúc động muốn đuổi theo Lão Nhị bên ngoài, vẫy đuôi xin xỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT