Tuy vậy, đối với bọn hắn mà nói, chuyện này cũng chẳng có gì xấu.
"Nếu hiện giờ không lo động thủ, thì chứng minh bọn họ đã cùng đường mạt lộ." Dung Thanh Viên nói, sắc mặt không đổi, thậm chí còn rảnh tay dùng Thanh Huy Ngọc Bút vẽ một đóa hoa rất đẹp trên giấy, "Hơn nữa cái Thanh một cõi trần đồ kia..."
Bằng vào sự ăn ý giữa hai người, Cơ Băng Ngọc theo bản năng tiếp lời: "Là đồ vật của ngươi?"
Dung Thanh Viên mỉm cười chớp mắt, khẽ gật đầu: "A Ngọc quả nhiên ăn ý với ta."
"Ban đầu 'Thanh một cõi trần đồ' tự nhiên là đồ vật của ta. Chỉ là năm đó vật ấy đã bị ta tiêu hủy trong đại chiến, hiện giờ cái này, hẳn là Nhạn Tuân Tử tìm được vài sợi mảnh nhỏ mà chế thành."
Thấy Cơ Băng Ngọc khó hiểu, Dung Thanh Viên liền kiên nhẫn giải thích.
Cái gọi là "Thanh một cõi trần đồ" là cách gọi sau này, ban đầu không gọi tên này, còn gọi là gì thì Dung Thanh Viên xòe tay, tỏ vẻ hắn cũng không nhớ rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT