Đặc biệt là tiếng thở dài mang theo sự siêu thoát, còn có câu "Thành" khe khẽ, ngay cả Thiên Đạo cũng không dám lên tiếng quấy rầy.
Hai người đều nho nhã lễ độ, đối diện nhau rồi đồng thời cười.
"Được rồi được rồi, hai người chúng ta cũng không cần khách khí như vậy." Cơ Băng Ngọc xua tay, "Nếu đã tới trân điện này, thì mau chọn một khúc phổ có duyên phận mới phải."
Đối với 《 Huyễn âm thập nhị khúc phổ 》 sau khi nàng sửa chữa, Cơ Băng Ngọc vô cùng tự tin, đón ánh mắt Tạ Dụ An liền nói: "Ta thấy phiến kệ sách này của ta trông không tồi đâu, tàng thư rất nhiều, muốn đến xem không?"
Tạ Dụ An quét mắt nhìn phiến kệ sách, hắn cũng không có cảm giác gì đặc biệt, có điều nếu là người quen mời, Tạ Dụ An cũng không ngại đánh giá.
Hắn theo lời đi tới trước kệ sách, đảo mắt nhìn qua những thư tịch bên trong, lại tiện tay lật xem mấy quyển, bỗng nhiên quay đầu, liền bắt gặp ánh mắt sáng quắc của Cơ Băng Ngọc.
Tạ Dụ An tùy tay giơ quyển sách mình đang cầm lên, hỏi: “Sư muội có vẻ rất tò mò?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play