Nhìn đôi mắt trong veo không chút tạp chất của cô bé, Kỷ Trạch bỗng thấy xấu hổ.Hắn muốn ôm bé con một cái.
Muốn thì làm thôi. Hắn nhảy xuống ghế sofa rồi ngồi xổm xuống đất, đối mặt với bà cô nhỏ rồi dang mở hai tay ra.
Bà cô nhỏ nghiêng đầu nhìn hắn với vẻ hơi nghi hoặc, vài giây sau bỗng như hiểu ra. Thì ra Tiểu Trạch đang buồn, cần được ôm một cái.
Cô bé bày ra vẻ mặt bất lực lại nuông chiều, bước tới một bước rồi chui tọt vào lòng người cháu trai lớn hơn mình hai mươi tuổi, cố gắng dang tay ôm chặt lấy hắn. Bé còn ráng giơ bàn tay nhỏ xíu lên vỗ nhẹ mấy cái lên lưng hắn an ủi.
“Lớn đầu rồi mà còn làm nũng với ta.” Giọng điệu cô bé như một bà cụ non. “Ta chưa từng thấy con cháu nhà họ Kỷ nào mà hay làm nũng như con đâu đó.”
Kỷ Trạch nghẹn lời. Nỗi buồn trong lòng hắn lập tức vơi đi phân nửa.
Hắn không nói gì, ôm lấy cô bé eooif nhấc bổng lên đặt lại trên sofa, còn mình thì ngồi kế bên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT