Từ tầng 15 đi xuống, Du Tinh bắt đầu suy nghĩ xem có cách nào có thể tìm việc gì thích hợp cho các hộ gia đình trong chung cư làm. Tốt nhất là việc khiến họ không còn thời gian đến phòng cô niệm chú nguyền rủa, hoặc lấy cớ xin lỗi này nọ.
Lần đầu tiên gặp trưởng chung cư, trong lòng Du Tinh đã có không ít nghi vấn, nhưng mấy vấn đề đó hiện tại cũng chẳng giải quyết được gì, nên cô tạm gác lại, tập trung vào việc trước mắt.
Công việc quản lý ký túc xá thực sự là một công việc rất phù hợp để nằm yên dưỡng già. Nhất là trong một chung cư quái đàm như thế này, chưa từng bị “ô nhiễm” bởi văn hóa nhân loại. Không có những mối quan hệ xã giao phiền phức, cũng chẳng có quy chế hà khắc, ngày ngày ngồi trong văn phòng thật ra cũng khá buồn tẻ. Bỏ qua mấy chuyện lăn tăn, Du Tinh cũng thấy vui vẻ thử viết bản phương án tạm thời này.
Về tới ký túc xá, việc đầu tiên Du Tinh làm là thay bộ chăn ga gối nệm trong phòng ngủ.
Mới làm việc ba ngày, cô đã thay đến ba bộ chăn ga.
Sau khi dọn dẹp xong phòng thì nhìn qua không thấy gì khác thường, nhưng Du Tinh vẫn bị ám ảnh tâm lý, không thay ga trải giường mới là cô không tài nào ngủ được.
Nếu điều kiện cho phép, cô thậm chí muốn đổi luôn cả cái giường.
Bận rộn xong xuôi đã hơn 9 rưỡi. Du Tinh tắm rửa, thay đồ ở nhà rồi ngồi lên giường.
Cô cần sắp xếp lại suy nghĩ về phương án an trí các hộ dân trong chung cư. Chưa nghĩ ra manh mối nào, cô bèn nằm xuống lướt Tinh Võng.
Du Tinh đang lướt diễn đàn chuyên mục “Quái đàm mục kích”, thì thấy tài khoản xã giao cũ khi còn làm việc ở cơ quan trước đó nhận được một số tin nhắn mới.
【Hậu cần tổ ba – Bạch Âm】: Tới số 58 phố Kim Quế đón tụi mình, mang theo hai mươi phần sữa đậu nành đặc chế và cơm gói. Mới ra khỏi quái đàm, mấy thành viên trong đội trạng thái rất tệ, cần hồi phục tinh thần.
【Bộ trưởng hậu cần – Đoạn Khải Minh】: Du Tinh, lập tức đến quán bar Huyết Trì ở cửa nam. Tụi này mới từ quái đàm ra, cần được ổn định tinh thần.
Du Tinh cứ mở rồi đóng khung thoại, lặp đi lặp lại,nhìn chằm chằm hai tin nhắn đó rất lâu.
Thời điểm này ngày trước, cô thật sự có khả năng vẫn còn đang tăng ca trong cơ quan.
Vì cấp đánh giá tinh thần thấp, cô chưa từng được phân công làm việc gần lối ra vào quái đàm. Nhưng những lần tiếp ứng kiểu đột xuất thế này, Du Tinh cũng từng làm qua không ít.
Tổ công lược khi nào ra khỏi quái đàm là không chắc chắn, mà hậu cần khác nếu không muốn đi, thường là Du Tinh tự mình lái xe xuyên đêm hoặc dầm mưa tới tiếp người.
Bạch Âm thì không nói làm gì, nhưng ngay cả bộ trưởng hậu cần – người biết rõ cô đã nộp đơn xin nghỉ – cũng không nói thêm lời nào.
Với tính cách khôn khéo của ông ta, dù là việc nhỏ như vậy, đáng lý cũng không thể quên.
Du Tinh trầm ngâm chốc lát, không trả lời, tắt khung thoại, thoát khỏi tài khoản cũ, rồi dùng tài khoản mới xin sau khi vào làm ở chung cư để đăng nhập lại.
Tài khoản mới tạm thời chỉ có một người đồng nghiệp là Ngôn Chân.
Du Tinh tiếp tục lướt diễn đàn, cảm thấy hơi nhàm chán, bèn tắt tinh hoàn, nằm nghỉ và dần chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau, Du Tinh đúng giờ đi làm như thường lệ.
Cô vừa ngồi xuống chưa được bao lâu thì một hộ dân từ phòng 103 xách theo đầu của mình lắc lư đi tới, một tay chống lên mép kính, lưng gù, gõ nhẹ lên cửa kính pha lê:
“Cô... có thấy cái đầu tôi không?”
Du Tinh khó giấu nổi vẻ kinh ngạc. Còn chưa kịp trả lời, thì Ngôn Chân từ ngoài cửa lớn bước vào, trong tay ôm một chồng chuyển phát nhanh, lạnh lùng nói:
“103, đã bảo bao nhiêu lần rồi, đừng làm cô ấy hoảng.”
Hộ dân 103 có vẻ lúng túng, “bộp” một tiếng làm rơi cái đầu xuống đất, rồi hai bàn tay dài và gầy khẽ đan vào nhau: “Trưởng chung cư… cho phép… chúng tôi tiếp xúc với quản lý viên mới.”
Ngôn Chân liếc nhìn Du Tinh, không nói gì thêm, đẩy xe ròng rọc đi về phía thang máy.
103 vừa mới xoay cổ lại thì Du Tinh đã lên tiếng:
“Nếu tôi không nhìn nhầm, thì cái đầu của anh ở ngay dưới chân tường, bên cạnh chân anh.”
Hộ dân 103 cúi lưng nhìn xuống trước cửa kính, thò tay nhặt đầu lên, xoay người rời đi.
*
Đệ Nhị Tinh Khu – Trung tâm thành phố.
Bạch Diên Vĩ Quái Đàm Tác Chiến– Viện Nghiên Cứu, Bộ Hậu Cần
Buổi sáng sớm, phần lớn nhân viên vừa mới bắt đầu vào ca.
Đội trưởng tổ tác chiến số hai – Tạ Hủ – lễ phép gõ cửa văn phòng bộ hậu cần, bóng dáng cao lớn đứng chắn ở cửa, thần sắc mang theo chút lạnh lẽo:
“Tổ tác chiến số hai cần sữa đậu nành đặc chế và cơm gói, tìm ai nhận?”
Trong văn phòng, các hậu cần viên và nhân viên tư liệu đồng loạt ngẩng đầu, ánh mắt đầy khó hiểu.
Sữa đậu nành đặc chế và cơm gói là cái gì?
Bộ hậu cần có cung cấp loại vật tư này sao?
Đồ ăn, đạo cụ, trang bị — những vật phẩm như vậy phải trực tiếp nhận từ kho. Hậu cần phụ trách cho tổ ra ngoài sẽ chuẩn bị đầy đủ trước, đến văn phòng phát điên cái gì?
Không ai lên tiếng. Tâm trạng vốn không tốt của Tạ Hủ lập tức càng tệ hơn.
Hắn đổi câu hỏi: “Du Tinh đâu?”
Văn phòng im lặng trong chớp mắt, sau đó có người đáp: “Cô ấy từ chức rồi.”
Tạ Hủ không giấu được vẻ kinh ngạc: “Khi nào?”
“Mấy hôm trước.”
“Chẳng có ai nói gì.”
Cuối cùng Tạ Hủ cũng hiểu tại sao tối qua lại không liên lạc được với Du Tinh.
Trước khi tới văn phòng bộ hậu cần, hắn đã tới kho lấy sữa đậu nành cơm gói. Nhưng chỉ có loại thường, chứ không phải loại đặc chế mà Bạch Âm đã từng lấy được từ Du Tinh trong quái đàm.
Loại thường chỉ giúp hồi phục thể lực. Còn loại đặc chế thì có thể phục hồi tinh thần.
Theo lời Bạch Âm, phần sữa đậu nành đặc chế đó là cô ấy vô tình lấy được từ bàn làm việc của Du Tinh, khi mượn tài liệu. Không ngờ vài món điểm tâm đó lại cứu được mấy thành viên trong tổ khỏi nguy kịch trong quái đàm.
Tối hôm qua Du Tinh không đến đón người. Họ chờ đến nửa đêm mới có một hậu cần viên mới đến nhận chức chưa lâu vội vàng chạy tới.
Người đó chẳng biết gì, tính tình lại tệ, vừa đưa họ tới bộ trị liệu xong đã ngáp ngắn ngáp dài rời đi.
Tạ Hủ ban đầu còn có chút tâm tư truy hỏi cho ra lẽ, giờ biết Du Tinh đã từ chức thì trong nháy mắt mất luôn mục tiêu, cơn giận không biết phải trút vào đâu.
Nghĩ đến Bạch Âm vẫn còn nằm trong khoang trị liệu, cứ mong ngóng phần sữa đậu nành của Du Tinh, Tạ Hủ đành vòng lại nhà kho, định lấy đại phần sữa đậu nành thường để tạm dùng trước.
Tạ Hủ vừa rời đi không lâu, đội trưởng tổ tác chiến một – người cũng vừa trở về từ quái đàm tối qua – bộ trưởng hậu cần Đoạn Khải Minh cũng tới văn phòng lớn.
Anh đứng ở cửa đảo mắt một vòng, không thấy người cần tìm, liền quay về văn phòng riêng của mình.
Xem thông báo điều động nhân sự gần nhất, Du Tinh quả nhiên đã từ chức.
Đoạn Khải Minh và Du Tinh đã cộng tác suốt 5 năm. Họ cũng vào làm cùng đợt với Bạch Diên Vĩ.
Năm năm — đủ để Đoạn Khải Minh từ một nhân viên chạy vặt leo lên vị trí bộ trưởng, còn Du Tinh vẫn là một nhân viên bình thường nhất trong bộ.