Tạ phủ bởi vì lão phu nhân hồi phủ mà náo nhiệt một thời gian, nhưng mấy ngày này quan trọng nhất vẫn là hôn sự của Tạ Vi Hạ. Ngụy Bác Văn là cử nhân lão gia, Tạ Vi Hạ lại là đích ca nhi duy nhất của Tạ phủ, của hồi môn vì thế mà Tạ phu nhân tốn không ít tâm thần.
Ban đêm, Tạ Viễn đã liên tục nửa tháng ngủ lại ở viện của Tạ phu nhân.
Tạ phu nhân nằm trên giường, sờ sờ râu Tạ Viễn: "Lão gia, Vi Hạ gả đi rồi, Kiều Ngọc cũng muốn xem mắt người."
"Ừ, nàng để ý nhiều một chút." Tạ Viễn có chút mệt mỏi rã rời.
Gần đây hắn ở Ninh Giang huyện rất được nể trọng. Ninh Giang huyện thi đậu hai mươi cử nhân, trong đó có một người là con hắn, còn một người là con rể hắn. Điều này làm Tạ Viễn rất nở mày nở mặt, bằng không hắn cũng sẽ không thường xuyên ngủ lại ở viện Tạ phu nhân. Tạ phu nhân sinh được hai đứa con tốt, Tạ Viễn trong lòng rất đắc ý.
"Ta sẽ hảo hảo xem mắt, Kiều Ngọc đứa nhỏ này lớn lên xinh đẹp, nhất định có thể nói được mối hôn sự tốt." Tạ phu nhân trong lòng sớm đã có dự tính. Với nhan sắc này của Tạ Kiều Ngọc, nên gả cho quan viên làm thiếp thất để mượn thế lực quan viên, đến lúc đó còn có thể vì tiền đồ của Tạ Tri và Ngụy Bác Văn mà góp một phần sức lực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT