" Nói không chừng lại là cứu tinh đó, nhưng cô không nhận ra sao, từ đầu tới giờ toàn là cô gài tôi, chơi xấu tôi, còn phía tôi gián tiếp moi móc thông tin, mọi thứ tôi biết chỉ là suy đoán, không rõ cội rễ vấn đề. Tôi muốn phá cô thì dễ lắm, nhưng muốn giúp cô, không hiểu vấn đề thì giúp thế nào, huống hồ còn là chuyện nhà của cô, thanh quan nào quản được chuyện nhà?" Cừu Địch nghiêm mặt nói:
Đúng thế, chuyện này thì y giúp gì được chứ, Tiêu Lăng Nhạn thở dài:" Thôi thì nghe mệnh trời vậy ... Mang rượu vào đây cho tôi, rượu đỏ Thiệu Hưng ấy."
Cừu Địch trố mắt nhìn, em gái này hào khí thật, không phải làm ra vẻ đâu, dùng bát lớn uống rượu đỏ Thiệu Hưng, hai bát thôi là uống mất nửa chai rồi. Dù sao cũng là rượu 16 độ đấy, vậy mà uống xong mặt không đổi sắc, lại còn tiếp tục rót đầy bát. Uống làm Cừu Địch nhìn tới thèm nuốt nước bọt, đưa bát ra, bị người ta lườm một cái, song cũng được rót một bát.
Tiêu Lăng Nhạn đúng là có khí khái nam tử, nâng bát lên:" Nào, cạn chén, trước kia có chuyện gì không vui đừng nói nữa, dù sao anh chẳng phải loại người tốt đẹp, trách ai được!"
" Nói hay lắm! Cạn!" Cừu Địch cười cụng chén, nhưng chỉ uống một nửa, không phải vì rượu mạnh, mà vị hơi chua của nó, đây là rượu gạo phương nam, uống thử cho biết thôi:
Quê y chuyên nấu rượu ngô, trong thông có xưởng rượu Phù Dung nức tiếng trong vùng, rượu màu hoàng kim có vị ngọt êm, dễ uống, nhưng say rất dữ, mùi vị khác một trời một vực với loại rượu đỏ này. Ngoài ra có cả rượu Phần nấu bằng cao lương, rất thơm.
Tiêu Lăng Nhạn lại uống thêm một bát rượu nữa, như uống hết uất ức xuống bụng, cảm khái:" Làm người bình thường vẫn là tốt nhất, tôi lâu lắm rồi không uống rượu thế này với bạn bè, bản thân tôi cũng chẳng nhớ nữa ... À phải, tôi cũng có bạn bè gì đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT