Thương Mục Chi tuyệt đối là kiểu người rất ít khi bộc lộ cảm xúc trước mặt người khác, càng không cần nói đến việc trước bao nhiêu người lại thản nhiên nói ra những lời như vậy.
Lương Tê Nguyệt nhất thời hơi trầm mặc, không phân biệt được hắn đang tự tìm đường lui cho mình hay là thật lòng.
Ngay cả Tưởng Di đứng bên cạnh cũng ngẩn người ra.
Thương Mục Chi lại vẫn tự nhiên như thường, đứng dậy đi lấy cho cô một ly nước trái cây ép.
“Nhà chúng ta đều luyến tiếc để Thất Nguyệt chịu khổ quá sớm.”
Tưởng Di bật cười, phá vỡ không khí có chút gượng gạo trong sân, dịu dàng xoa mu bàn tay Lương Tê Nguyệt,
“Bao nhiêu năm rồi cũng coi như con gái mình mà nuôi dưỡng, bản thân còn là đứa trẻ mà đã vội vàng chăm con, vất vả lắm chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play