Khi lái xe trở lại sơn trang thì đã đến giờ ăn tối.
Vì Lương Tê Nguyệt ở lại tiệm thuốc khá lâu, Triệu Chỉ đã gọi cho cô mấy cuộc điện thoại, ngay cả Sở Ngưng cũng nhắn tin chọc cô mấy lần trên WeChat.
Thương Mục Chi dừng xe trước cổng sơn trang, mở cửa ghế lái, thuận tay cầm theo cả túi thuốc.
“Em tự vào được rồi.”
Lương Tê Nguyệt chủ động kéo giãn khoảng cách với hắn, giọng điệu có phần nghiêm túc nhắc nhở:
“Chốc nữa mọi người sẽ nhìn thấy.”
Thương Mục Chi cụp mắt nhìn cô, thần sắc bình thản:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT