Một tấm ảnh phủ đầy bụi được chụp mười năm, trở thành chứng cứ then chốt nhất.
Nhưng nếu đổi thành người khác đi điều tra, Diệp Dương sẽ không yên tâm liệu hắn có thể phá vụ án của Lý Minh Bác được hay không.
Dù sao thì thời gian đã trôi qua quá nhiều năm, một tấm ảnh thì chưa thể tính là chứng cứ xác thực.
Nhưng không sao, hiện tại Diệp Dương đang trên đường đến khoa chỉnh hình bệnh viện, còn Lý Minh Bác thì đã bị nhốt trong cái lồng sắt, không thể nào thoát được nữa.
Quả đúng như Diệp Dương nghĩ, lúc này Lý Minh Bác đang nằm trên giường bệnh. Chân trái đã bị bó bột, cả người sắc mặt trông đặc biệt âm trầm.
Hắn tuy không tin rằng Diệp Dương thật sự có thể tìm ra chứng cứ buộc tội mình, nhưng chỉ cần nghĩ tới khuôn mặt trẻ tuổi kia của Diệp Dương, lòng hắn lại trào dâng hận ý.
“Diệp Dương, mày cho rằng chỉ cần bẻ gãy chân tao thì tao sẽ không còn cách rời đi, cho mày đủ thời gian điều tra sao? Đừng có mơ mộng! Mười năm qua tao vẫn bình an vô sự, mày chỉ là một thằng nhóc miệng còn hôi sữa, cho dù thân thủ không tệ có thể dẫm gãy chân tao, nhưng đầu óc thì còn kém xa đấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play