Hai người nhặt xong rau, Thanh Chi bắt tay nấu một món thịt kho gia truyền.
Cơm nước xong, nàng gắp năm sáu miếng thịt bỏ vào bát cho A Hoàng.
A Hoàng nhìn đống thịt trong bát, có vẻ nghi hoặc, ngẩng đầu nhìn Thanh Chi, lại cúi nhìn bát, do dự mãi không ăn.
Thanh Chi bảo: “Ngươi chỉ cần trông nhà cho tốt, sau này thịt sẽ không thiếu. Mau ăn đi.”
A Hoàng cẩn thận cắn một miếng.
Nhìn y phục của thiếu niên kia, gia cảnh hẳn rất nghèo, người còn chưa chắc đã được ăn no, huống chi là chó, vậy mà A Hoàng lại không hề vồ vập hay ăn ngấu nghiến.
Thanh Chi cảm thấy nó dường như đang có tâm sự, nghĩ rồi lại cười chó con chứ có phải người đâu, sao lại có tâm sự được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT