Khụ, đó chính là chuyện trải chăn cuốn người.
Điểm này Đồ Thất cảm thấy hình như mình cũng không có gì để giải thích, rốt cuộc chủ ý là do hắn nghĩ ra thật. Hơn nữa chính cái chủ ý này đã khiến tiểu tiên sinh thấy rõ hắn, cũng làm hắn trong bóng đêm thấy được cặp mắt phảng phất nhìn thấu mọi thứ kia.
Về công hay về tư, hắn đều sẽ mang tiểu tiên sinh tới nơi này.
Vì thế Đồ Thất hiếm khi có chút xấu hổ khụ một tiếng, hai tay giơ chén rượu lên kính Khương Sơn, tới rồi thì cũng đã tới rồi, đúng không? Hơn nữa chẳng phải đã bảo đảm sẽ không để ngài ở lại quá lâu sao.
Khương Sơn ha hả cười gượng.
Khương Sơn cười và việc nâng chén với Đồ Thất đều bị Triệu Quảng thu vào mắt, hắn tức khắc cười nói: "Xem ra tiểu tiên sinh và lão Thất ở chung cũng không tệ? Lão Thất tuy rằng có hơi ngốc nghếch, không giỏi ăn nói, nhưng tốc độ và thuật cưỡi ngựa bắn cung của hắn thì thật sự rất giỏi!"
"Sau này không chừng tiểu tiên sinh còn phải nhờ hắn khiêng đi nhiều lần đấy!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play