Khi đến nhà Trần Cảnh Dữ, quả nhiên đúng như anh nói, trong nhà chỉ có một mình anh.
Trần Cảnh Dữ gọi một vài món ăn nhẹ như cháo trắng với dưa muối, bảo tôi ăn chút gì đó trước.
Sau đó, anh lại mang đến một chiếc khăn ấm cho tôi chườm lên mắt.
“Ngủ một giấc đi, ngủ dậy rồi thì mọi thứ sẽ ổn thôi.”
Tôi ở lại căn phòng dành cho khách trong nhà Trần Cảnh Dữ. Sau một trận khóc dài và bao nhiêu cảm xúc lên xuống thất thường, tôi thật sự kiệt sức, chẳng bao lâu đã thiếp đi.
Nửa đêm tôi mơ màng tỉnh dậy một lần, bên cạnh tủ đầu giường có đặt một quả cầu pha lê hoàn toàn nguyên vẹn, tim tôi chợt nhói lên, chắc chắn là mình đang mơ.
Rồi tôi lại ngủ tiếp đến tận sáng hôm sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT